Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 182:

Chương 182:Chương 182:
Chương 182:
Hình ảnh Đại ma vương không mặc quần áo!
Chính xác mà nói lúc này Hoắc Tư Triệt vẫn chưa tròn một tuổi, còn là em bé đang mặc tã giấy nhìn thẳng màn ảnh. Nhưng lúc này đã không còn khóc sướt mướt nữa, nà cũng không cười.
Một đôi mắt to sáng ngời như thủy tinh rất có thân mà nhìn chằm chằm vào máy ảnh, linh khí bức người, lại lộ ra hơi thở kiệt ngạo.
"Làm sao mà từ nhỏ đến lớn đều có bộ dạng cao lãnh như vậy chứ?”
Cố Bắc Từ thở dài, rút tấm ảnh từ trong album ra.
"Chụp lại ảnh của anh, về sau lấy ra mà trộm cười nhạo vậy.'
Cố Bắc Từ liền nảy ra ý tưởng Thông minh, từ trong túi lấy di động ra, nhắm ngay ảnh chụp mà chụp lại. “Trộm chê cười ai?"
Lúc này, bên trong phòng chợt vang lên một giọng nói trầm thấp từ tính giọng của người đàn ông, khiến Cố Bắc Từ sợ tới mức theo bản năng run lên, vội lấy ảnh chụp từ trong tay giấu dưới mông, sau đó mới chậm rãi xoay người, nhìn về phía Hoắc Tư Triệt mà cáo trạng.
"Sao vào mà anh không gõ cửa?"
"Anh vào phòng của mình mà cũng phải gõ cửa?”
Hoắc Tư Triệt hơi nheo mắt lại, đi từng bước một tới gân Cố Bắc Từ, ánh mắt nhàn nhạt xẹt qua album trên giường, trong giọng nói chứa một tia nguy hiểm.
"Lại nói cửa vẫn đang mở."
"Mở?!"
Trên mặt Cố Bắc Từ hiện lên một tia ảo não, ở trong lòng thâm mắng chính mình quá không cẩn thận, làm chuyện trái với lương tâm vậy mà lại không đóng cửa.
"Tiểu Bắc, trong tay em cầm cái gì vậy?”
Giờ phút này, Hoắc Tư Triệt đã đi tới trước mặt cô, phân đệm bên trái hơi lún xuống một chút, hơi thở bá đạo của Đại ma vương lập tức vây lấy cô, cô theo bản năng mà nuốt nuốt nước miếng, càng thêm khẩn trương...
"Không không, không có gì nha...'
"Thật không?"
Hoắc Tư Triệt căn bản không tin, ánh mắt của anh lướt qua Cố Bắc Từ nhìn về phía album, lập tức phát hiện trên đó còn thiếu một tấm ảnh chụp.
Cuốn album này của anh là được chụp dựa theo độ tuổi, bởi vậy theo suy đoán, tấm ảnh bị cô giấu đi là...
Trong nháy mắt, sắc mặt của người đàn ông hơi đổi. "A? Sao anh lại đỏ mặt vậy?"
Cố Bắc Từ lập tức giống như phát hiện ra đại lục mới vậy, hưng phấn chỉ vào mặt của Hoắc Tư Triệt, cất cao giọng mà nói.
Hoắc Tư Triệt hơi nghiêng mặt, bắt lấy tay của Cố Bắc Từ.
"Đây là thứ mà em muốn giấu sao?"
Cố Bắc Từ: "II"
Sao cô lại đột nhiên kích động đem lấy ảnh chụp ra vậy trời!
"Em chỉ là lấy xe xem thôi, có vấn đề gì sao?"
Cố Bắc Từ dùng sức gắng tay của Hoắc Tư Triệt ra, biểu cảm có chút xấu xa mà nhìn chằm chằm anh.
"Em cảm thấy bức ảnh này không tôi, anh đem nó tặng cho em đi, em sẽ cất giữ nó.'
Nghe thấy những lời này của cô, trên khuôn mặt như núi băng vạn năm không đổi kia của người nào đó, vậy mà lại phá lệ hiện lên một tia co quắp.
Không đợi cô nói xong, anh liên lập tức nói: 'Không được.
Nói xong, anh liền duỗi tay đoạt lấy tấm ảnh trong tay Cố Bắc Từ.
Thật sự là quá mới lại Chưa từng thấy qua bộ dạng thẹn thùng của Đại Ma Vương nhai
"Không cho!"
Cố Bắc Từ đột nhiên liên tỏ vẻ nghịch ngợm, cố ý tránh tay của anh, né trái né phải.
"Tiểu Bắc!"
Người đàn ông nheo mắt lại, giọng nói đã có chút nguy hiểm, thừa dịp Cố Bắc Từ không ngôi vững, đột nhiên anh liên cúi người áp xuống, đem cô ấn xuống ngã lên trên giường.
Bốn mắt nhìn nhau, không khí lập tức trở nên ái muội. Cố Bắc Từ nghe thấy con nai con trong lòng đang "Bùm bùm' điên cuồng nhảy lên, khuôn mặt tinh xảo của Hoắc Tư Triệt phóng đại trước mặt cô, đôi mắt sâu thẳm của anh, sống mũi cao thẳng kia, còn có đôi môi mỏng hiểu mím lại.
"Tiểu Bắc..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận