Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 576:

Chương 576:Chương 576:
Chương 576:
Người đàn ông chậm rãi đi đến bên cạnh, giơ tay cầm lấy hộp trang sức, cúi người xuống.
Cẩn thận từng li từng tí một mà nhặt những viên kim cương đã vỡ rơi trên mặt đất bỏ vào trong hộp.
Chút ánh sáng chiếu xuống khiến bóng của anh bị kéo dài ra, trông thật cô đơn.
Cuối cùng, rốt cuộc anh vẫn vô lực ôm hộp ngã xuống trên mặt đất, sợi dây chuyền vỡ vụn thành mảnh nhỏ, có khác gì trái tim giờ đây đã vỡ nát đâu?
Mỗi một lần, cứ lần nào anh nghĩ rằng hy vọng cuối cùng cũng tới thì y như rằng lần đó liên đổi lại thành tuyệt vọng càng sâu.
Cô không nhớ tới bất cứ chuyện gì, sợi dây chuyên này không có bất cứ ý nghĩa gì nữa. Một người phải trải qua bao nhiêu tuyệt vọng mới có thể từ bỏ?
Ngoài cửa,
Chiến Anh và Diệp Khản lo lắng đi đi đi lại.
'Làm sao bây giờ? Cậu nói xem lão đại sẽ không ở bên trong nuốt vàng tự sát chứ?”
Diệp Khản vừa chột dạ vừa hoảng loạn lay cánh tay của Chiến Anh hỏi.
"Anh con mẹ nó mới nuốt vàng tự sát, ông chủ tuyệt đối không phải người như vậy!"
Chiến Anh giơ tay lên định đánh cho Diệp Khản một quyên, nhưng mà cậu ta còn chưa kịp nói xong, cửa thư phòng đột nhiên mở ra, nhiệt độ ngoài hành lang trong nháy mắt giảm đến âm độ, khiến cho mọi cử động và giọng nói của anh ta nhé bị đông lạnh lại.
"Đi phòng quyền." Hai tròng mắt sâu thẳm của người đàn ông giờ phút này trông đỏ rực tới đáng sợ, âm trâm mở miệng, sắc mặt của Chiến Anh và Diệp Khản đồng thời đột nhiên thay đổi.
Mỗi lần lão đại đi phòng quyền, mọi chuyện phát sinh kế tiếp liên hình dung thành mấy chữ đổ máu.
“Cái kia lão đại, anh đừng...
Chiến Anh vừa định tìm từ khuyên can, nhưng mà Hoắc Tư Triệt cũng không quay đầu lại cất bước rời đi.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Diệp Khản hoàn toàn luống cuống, anh ta bỗng nhiên nhớ tới cái gì.
"Đúng rồi! Thuốc do Thư Tĩnh đem vê! Chiến Anh, cậu trước tìm mấy người khỏe mạnh, tôi đi tìm thuốc đã!"
Diệp Khản một bên nói một bên phóng xuống dưới lâu.
Giải trí Bắc Triệt, Cố Bắc Từ một bên kéo rương hành lý đi vào công ty, một bên tùy ý để nước mắt không ngừng chảy xuống.
Vừa đúng lúc Tư Thần và Quý Uý Nhiên từ phòng kế bên đi ra, trông thấy Cố Bắc Từ như vậy lập tức liên hoảng SỢ.
'A Từ, cậu làm sao vậy? Ai bắt nạt cậu?"
Tư Thần vội vàng tiến lên, một tay đoạt lấy rương hành lý của cô, một tay đi lau nước mắt trên mặt cô.
"Đúng vậy! Có phải cô ấy chán sống rồi không!"
Quý Uý Nhiên cũng táo bạo an ủi Cố Bắc Từ.
“Tôi...
Cố Bắc Từ hơi hơi hé miệng, lại không biết phải nói bắt đầu từ đâu, trông thấy những người bạn tốt của mình, cảm xúc liên càng thêm sụp đổ. "Oa"
Thấy cô khóc càng thêm lợi hại, hai cô gái khiếp sợ, vội vàng đưa cô trở về ký túc xá, đặc biệt rót một ly sữa bò nóng mà dỗ cô.
"Từ trước tới nay chưa từng gặp cậu khóc thành như vậy, cậu cứ bình tĩnh nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tưởng tượng đến hình ảnh trong đầu cô, Cố Bắc Từ lập tức không khống chế được nữa, ôm đầu gối mà chôn đầu vào, giọng nói nghẹn ngào.
"Tôi bị Đại Ma Vương cắm sừng!"
Thật sự quá khổ sở mà, giống như một ngàn thanh đao không ngừng cứa vào trái tim côi
"Sao có thể! Hoắc Tư Triệt yêu cậu tới như vậy, cho dù tất cả đàn ông trên đời này có lừa gạt thì anh ấy cũng không làm vậy!"
Phản ứng đầu tiên của Quý Uý Nhiên chính là không tin, Tư Thần cũng vỗ bả vai của Cố Bắc Từ, thấp giọng an ủi.
"Có thể là cậu nhìn lầm rồi không? Cậu nói cụ thể xem đã xảy ra chuyện gì đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận