Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 335:

Chương 335:Chương 335:
Chương 335:
"Người kia không phải Tưởng Ngọc Đường, đó là bạn trai chân chính của em đó.
Cố Bắc Từ giải thích rõ ràng câu chuyện trong hai câu nói.
"Ý em nói, anh ta là Hoắc tổng?!"
Ở đầu kia điện thoại, giọng nói của Đường Dục đột nhiên cao lên.
"Vậy chuyện này thực sự lại càng thêm nan giải đấy."
Lúc Cố Bắc Từ trả lời điện thoại, còn cố ý bật loa ngoài, nghe thấy lời Đường Dục, người đàn ông ngồi bên giường đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm ảm đạm trong một giây.
"Tại sao?"
Cố Bắc Từ nhanh chóng hỏi lại, Đường Dục giải thích:
"Vốn dĩ cách giải quyết đơn giản nhất là chúng ta có thể nói người phụ nữ đó không phải là em, nhưng rõ ràng là không thể. Hoặc có thể nói người đàn ông đó là bạn bè hoặc một người thân nào đó của em. Nhưng người đàn ông đó lại là Hoắc tổng, vị hôn phu của em đó.
Nếu như muốn thanh minh, thì phải công khai chuyện em yêu đương và đã đính hôn, em phải xem xét đến ảnh hưởng của "Thời gian đẹp nhất", em biết diễn viên đã kết hôn, sẽ gặp phải chuyện gì không?
Không thể mang đến những tưởng tượng về tình yêu cho fan, kết quả họ sẽ âm thầm rời đi không một tiếng động, từ đó trong giới giải trí em sẽ chẳng còn ai, đây không lẽ là kết quả mà em muốn?”
Đường Dục không biết rằng Hoắc Tư Triệt đang ở một bên nghe thấy, anh ấy nói rất thẳng thắn, trực tiếp, anh ấy nói rất nhiều, rất nhanh khiến cho Cố Bắc Từ có muốn bảo anh dừng lại cũng không được.
Quả nhiên, nghe Đường Dục nói xong, lông mày tuấn tú của người đàn ông liền cau lại, tạo thành một nếp thẳng sâu.
Cố Bắc Từ mím mím môi, nhìn chằm chằm gương mặt Hoắc Tư Triệt, trong đầu liền lóe lên một ý.
"Thực ra em không cố ý muốn giấu giếm mối quan hệ yêu đương của bọn em, em chỉ là không hy vọng người khác cảm thấy rằng, thành công của em là dựa vào việc có một vị hôn phu xuất sắc như anh ấy. Nếu không có hào quang của anh ấy, em sẽ chẳng là gì cả"
Những lời này, cô nói vào điện thoại, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào đại ma vương.
Bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông cũng không nói gì, nhưng gương mặt đã không còn khó coi như lúc trước nữa, thay vào đó lại như có một suy nghĩ sâu xa.
"Vậy bây giờ phải làm sao? Hay là chúng ta tạm thời nói rằng người đàn ông trong bức ảnh đó không phải Tưởng Ngọc Đường. Nhưng nếu Tưởng Ngọc Đường nhất định không chịu nhận, thì cách của chúng ta cũng không có tác dụng mấy."
Đường Dục thở dài nói, ngược lại lại gợi ý cho Cố Bắc Từ, trong đầu cô liền lóe lên một tia sáng, cô nhìn tay trái của đại ma vương, ngày hôm đó anh vẫn luôn đeo chiếc nhẫn vàng, mặc dù chiếc nhẫn có hơi kém chất lượng, nhưng anh vẫn luôn mang theo.
Có cách rồi! Cố Bắc Từ cong môi nói.
"Em nghĩ ra một cách! Anh chỉ cần phối hợp thật tốt với em là được!"
"Vậy được, nhưng em phải thương lượng trước với anh, không được hấp tấp vội vàng đâu."
Đường Dục vẫn còn một chút lo lắng, nhưng Cố Bắc Từ đã cúp điện thoại, cô lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn vàng, bước tới ngồi xuống bên cạnh người đàn ông, đưa cho anh.
"Để tránh bị nghi ngờ để ý lúc quay phim, nên em phải tháo nó ra, Triệt ca ca, anh đeo lại cho em được không?”
Sau khi cô nói xong, giơ tay ra yên lặng chờ đợi.
Người đàn ông ban đầu vẫn nhìn chăm chú vào điện thoại, không quan tâm, coi cô như không khí, nhưng chưa đầy hai phút sau, tay cô đã trống trơn, chiếc nhẫn đã nằm trong tay anh.
Hoắc Tư Triệt đáy mắt nhìn cô mang hàm ý sâu xa, chung quy lại anh vẫn luôn mềm lòng với cô, cuối cùng anh cũng không thể thắng được cô gái này.
Anh dịu dàng đeo nhãn lên tay cho cô. "Chuyện trên mạng, em định giải quyết thế nào?"
"Rất đơn giản nha."
Cố Bắc Từ khẽ mỉm cười, nắm lấy tay trái của Hoắc Tư Triệt, sau đó lấy điện thoại ra chụp lại một bức ảnh, tiếp đó mở weibo định đăng bức ảnh đó lên, vừa lúc cô định ấn gửi thì người đàn ông giơ tay ra giữ tay cô, ánh mắt anh có chút kích động và tỏ vẻ không tin nổi.
"Không phải là em không muốn công khai à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận