Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 881:

Chương 881:Chương 881:
Chương 881:
Nhưng lúc này bỗng vang lên tiếng chị Hồng gấp gáp thúc giục trong tai nghe.
"Cố Bắc Từ, cô còn rênh ràng cái gì vậy? Chỉ còn hai phút nữa thôi! Đỗ Thư Tĩnh đang đi về hướng của cô đó!"
Phòng tiệc ở đại sảnh.
"Cô Đỗ Phương Hoa cũng nhận được thiệp mời của Hoắc gia, chẳng lẽ hôm nay cô ấy không được tới sao?"
Tư Thần khoác lấy tay Đỗ Phương Hoa, cười tươi như hoa nhìn Đỗ Thư Tĩnh, trong lòng cảm thấy hả hê đến lạ.
Nhưng Đỗ Phương Hoa hiển nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nể mặt lúc trước đó Tư Thần đặc biệt mời cô đi ăn và nhờ cô giúp đỡ nên cô không nói một lời nào, ngoan ngoãn đóng vai một nhân vật làm công cụ. "Đương nhiên là được, Chiến Anh, chiêu đãi cho tốt nha."
Đỗ Thư Tĩnh ngoài mặt cười một cách bình thản nhưng quay người một cái, sắc mặt lập tức lạnh như tiền. Khi cô ta nghe nói Tư Thần có đi cùng một người bạn nữ, cô ta liên vội vàng chạy tới, nhưng không ngờ đó là Đỗ Phương Hoa, người có hình dáng rất giống với người đó.
Lúc này, Diệp Khản dẫn theo người tới trước mặt cô ta.
"Thư Tĩnh, chuyện ở cổng chính đã xử lý xong rồi. Có một vụ tai nạn xe hơi nhỏ, một vị khách bị thương nhẹ, Hạng Hằng đã đưa đi bệnh viện rồi. Em nói xem sao hôm nay lại xui xẻo như vậy chứ... PhiIPhiIPhi! Hôm nay ngày đại hỉ, anh không nên nói như vậy mới phải..."V P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Đỗ Thư Tĩnh bỗng giật nảy mình, hét lớn một tiếng.
"Không hay rồi!" 'Sao vậy?"
Diệp Khản bị Đỗ Thư Tĩnh làm cho hôn vía lên mây, líu lưỡi hỏi.
"Mau, đi tìm A Triệt!"
Đỗ Thư Tĩnh không buôn giải thích cho Diệp Khản nữa, ra lệnh cho thủ hạ đi theo cô ta, ngay lập tức đi lên lâu đến phòng khách VỊP...
Trong phòng chờ.
Cố Bắc Từ nhanh chóng rút dây thừng ra, vừa nhanh nhẹn trói chặt Hoắc Tư Triệt vừa lẩm bẩm.
"Chuyện dài dòng nói ra không hết, em chỉ tóm gọn lại, em là người vợ đã có hôn ước với anh từ nhỏ. Hôm nay anh bỏ rơi người vợ này mà đi lấy một người phụ nữ khác khiến cho vợ anh rất khó chịu. Muốn cưới một người phụ nữ khác sao? Quên đi, không có cửa đâu! Bây giờ... em sẽ đánh cho anh ngất rồi đưa anh đi, hiểu không?”
Sau khi dây thừng buộc xong, Cố Bắc Từ còn cố tình kéo kéo khoen dây thép để thử xem có chắc hay không, sau đó lấy một chiếc búa gỗ nhỏ ra khỏi túi giống như một nhà ảo thuật vậy.
Trong suốt quá trình, cô hoàn toàn không để ý tới một vấn đề đơn giản nhất, Hoắc Tư Triệt, người có thân thủ không kém gì bộ đội đặc chủng, lại không hề phản kháng gì. Còn bỏ thời gian ra hướng dẫn cô cách buộc thế nào mới chắc chắn...
Sau khi nghe những lời người phụ nữ nói, người đàn ông nhếch mép lên.
"Không cân phiên phức, tôi sẽ hợp tác với cô.'
"Anh nói cái gì? Anh còn hợp tác với em sao?"
Bây giờ đến lượt Cố Bắc Từ sững sờ, cô đang định mở miệng hỏi Đại Ma Vương rốt cuộc đang định giở trò gì thì đột nhiên bên ngoài có nhiều tiếng bước chân từ xa đang tới gần vọng lại, trong tai nghe giọng nói căng thẳng của chị Hồng cùng lúc cũng vang lên.
"Cố Bắc Từ, cô không còn thời gian nữa đâu! Mau rút đi"
Cố Bắc Từ nhìn cánh cửa lớn đang bị đập sâm sâm mà lòng hụt hãng.
"E rằng... em không kịp nữa rồi..."
"A Triệt, anh ở trong đó không?”
Ngoài cửa, Đỗ Thư Tĩnh gào lớn tiếng, không chần chừ một giây phút nào, cô ta ra hiệu cho hai nhân viên bảo vệ nhấc chân và đá tung cánh cửa phòng chờ.
Hừ! Cố Bắc Từ, tôi xem cô còn có thể trốn đi đâu được nữal
Hôm nay, tôi nhất định sẽ bắt được cô ngay tại trận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận