Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 296:

Chương 296:Chương 296:
Chương 296:
'Không được!"
Nghe thấy Hứa Vận Nhi muốn ở lại, sắc mặt A Thiểu liên thay đổi, lập tức quả quyết từ chối.
Hứa Vận Nhi vốn dĩ đã suy đoán tối nay đại ma vương sẽ đến thăm Cố Bắc Từ, cô cũng chỉ là thử vận may mà thôi, giờ thấy phản ứng thẳng thắng của trợ lý Cố Bắc Từ, càng vững tin vào sự suy đoán của cô ta.
Hôm nay cô không thể không ở lại rồi!
"Hứa tiểu thư, theo như em thấy chị chịu đựng chen chúc với bọn em một phòng thì không thích hợp lắm, nếu như chị hết tiên thì em sẽ giúp chị đặt một phòng khác được không?”
A Thiểu đứng ở cửa kiên quyết không cho Hứa Vận Nhi đi vào, còn nghĩ được một cách điều hòa đề nghị nói. Trong lòng Hứa Vận Nhi âm thâm chửi rủa trợ lý nhỏ tinh ranh của Cố Bắc Từ, nhưng trên mặt là vì gìn giữ bộ dạng dịu dàng và lương thiện của mình, liền nhẹ nhàng phất phất tay.
"Chị với Bắc Từ thân quen như vậy, chỉ là chen chúc một buổi tối thôi mà, có cái gì đâu, không cần phải phung phí đi thuê thêm một phòng nữa.
Cô ta nói xong, liên mang vali kéo vào trong phòng.
A Thiểu thật sự quá sốt ruột, liền đưa tay ra ngăn lại, ánh mắt nôn nóng quay nhìn lại Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ đã nhìn thấu được thủ đoạn của Hứa Vận Nhị, hai tay ôm lấy đầu bình tĩnh nhìn Hứa Vận Nhi.
Hứa Vận Nhi liên sửng sốt, luôn cảm thấy ánh mắt của Cố Bắc Từ hình như đã nhìn thấu mình, cô ta lập tức tỏ ra không có gì nhìn thẳng vào ánh mắt Cố Bắc Từ. "Bắc Từ, em cũng nói câu gì với trợ lý của mình đi, sao lại nói như thế nào cũng không thể hiểu chứ?”
Trong lòng Cố Bắc Từ cười lạnh, đó là trợ lý của tôi, đương nhiên là không thể nghe theo lời của cô rồi.
"Chị họ, A Thiểu cũng vì muốn tốt cho chị, buổi tối em không quen cùng người khác ngủ chung một giường, nếu như chị không sợ chịu phải ấm ức vậy thì ngủ chung giường với A Thiểu vậy?"
Hứa Vận Nhi sững người khi nghe xong, liền nhìn theo ánh mắt của Cố Bắc Từ hướng về phòng khách có chiếc giường đơn, lại nhìn qua thân hình to lớn của A Thiểu.
Nếu tối nay cô cùng với A Thiểu chen trên cái giường đó, chắc sẽ bị người con gái này đè chết mất!
Nhưng cơ hội tốt như vậy ở trước mặt, cô không thể bỏ qua, chỉ cần cô câu dẫn được Hoắc Tư Triệt, thì sau này không cần chịu đựng bộ mặt của Cố Bắc Từ nữa!
Nghĩ tới đây, Hứa Vận Nhi nhân lúc A Thiểu không chú ý, liền luồng qua, đẩy vali vào, ngồi trên ghế sô pha dài.
"Không sao cả, tối nay chị có thể ngủ trên sô pha cũng được.'
“Nhưng...
A Thiểu định nói cái gì đó, Cố Bắc Từ liên tặng cho cô một ánh mắt, biểu thị là cô ta đừng nói nữa.
"Nếu như chị đã muốn ngủ ở sô pha, vậy thì chị cứ ngủ, em không quan tâm chị nữa."
"Ừm, chị cảm thấy sô pha này cũng khá êm."
Hứa Vận Nhi sợ rằng Cố Bắc Từ sẽ hối hận, còn đặc biệt nằm xuống sô pha, không ngờ là cô vừa dùng lực một chút, vừa đúng ngồi trên lò xo của xô pha, hại mông cô đau lên, liền thay đổi sắc mặt. Cố Bắc Từ cười thâm, xong không thèm quan tâm cô ta, đi vào nhà tắm để tắm.
Lúc đang ăn cơm tối, Hứa Vận Nhi sợ Cố Bắc Từ sẽ lén lút trốn ra ngoài để gặp Hoắc Tư Triệt nên hầu như là đi kè kè kế bên Cố Bắc Từ không rời nữa bước.
Hứa Vận Nhi hạ quyết tâm trong lòng, cô ta tối nay bất luận như thế nào cũng phải nhìn thấy Hoắc Tư Triệt!
Cố Bắc Từ hoàn toàn không để ý đến, nhưng A Thiểu lại lo lắng sốt ruột.
Buổi tối, A Thiểu mượn cớ đưa quần áo cho Cố Bắc Từ, đóng cửa phòng khách khóa Hứa Vận Nhi bên trong, để cô ta nói chuyện với Cố Bắc Từ.
"Bắc Từ, như này làm sao đây, Hoắc tổng chắc là sắp đến rồi? Cái người phụ nữ này lại biết nhân cơ hội ở đây cản trở!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận