Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 188:

Chương 188:Chương 188:
Chương 188:
Cô mới vừa nói một câu, sắc mặt đại ma vương nhất thời trâm xuống.
Cố Bắc Từ bị dọa sợ giật mình một cái, ham muốn sống sót tràn đầy lập tức điên cuồng giải thích.
"Em cũng không biết tại sao kinh nguyệt lại đột nhiên có mà không báo trước, anh....
Đôi mắt người đàn ông sâu thẳm, vốn gió bão đang dâng lên ngập trời, nhưng khi nhìn đến gương mặt nhỏ nhắn của cô nhăn nhíu bởi vì áy náy, tất cả đều hóa thành hư ảo.
"Nếu em sớm biết, em nhất định. . “
Cố Bắc Từ lời còn chưa nói hết, người đàn ông đột nhiên tắt công tắc đèn đầu giường, bên trong phòng đột nhiên tối đen, cắt đứt câu chuyện của cô.
"Đi ngủ." Trong bóng tối, người đàn ông cánh tay dài duỗi một cái, chính xác không chút sai lâm ôm ngang hông cô, đem cô kéo vào một lồng ngực ấm áp.
Trái tim Cố Bắc Từ trong ngực lại một lần nữa điên cuồng đập loạn nhịp, hai người ôm nhau thật chặt nằm chung một chỗ, cô cảm giác được rõ ràng nhiệt độ dưới chăn đang tăng cao, ngay sau đó đỉnh đầu truyền tới âm thanh cắn răng nghiến lợi của người nào đó.
Cố Bắc Từ hèn mọn giả bộ bị kinh sợ, nằm trong lồng ngực đại ma vương ngay một cử động nhỏ cô cũng không dám, cho đến khi cảm thấy thân nhiệt người đàn ông đang tăng cao dần dần hạ xuống, cô mới buông lỏng tay chân, từ từ buồn ngủ không mở mắt ra được, tiến vào mộng đẹp ...
Năm giờ sáng sớm ngày hôm sau, người đàn ông đang nằm trên giường bỗng chốc mở mắt ra, trong đôi mắt sâu thẳm là một mảnh hỗn độn, đầu tiên rũ mắt nhìn động tác giống như bạch tuộc đang bám chặt lấy mình, nhìn tiểu nha đầu đang nằm bò trên người mình.
Anh chỉ có thể thở dài một tiếng, động tác thành thạo nhẹ nhàng gỡ tay chân của cô gái từ trên người mình ra, sau đó động tác càng thông thạo xoay người xuống giường đi vào phòng vệ sinh.
Ai có thể nghĩ tới, đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, ma vương Hoắc Tư Triệt của Đế Kinh, đã mười mấy ngày trôi qua, chuyện đầu tiên mỗi sáng sớm thức dậy, đều là tắm nước lạnh để tỉnh táo chứ:...
"Hắt xì!"
Cố Bắc Từ đang ngồi ăn điểm tâm trong phòng học, lại nặng nề hắt hơi một cái, sau đó ủ rũ ôm bụng nằm ở trên bàn học. Buổi sáng hôm đó lúc cô tỉnh lại, mới phát hiện tất cả chăn đều bị cô đạp xuống chân giường, còn đại ma vương đã sớm không có ở trong phòng ngủ, hỏi một chút mới biết sáu giờ sáng anh đã đi công tác rồi.
Bây giờ cô vừa bị cảm cúm nặng vừa bị kỳ kinh nguyệt đồng thời hành hạ, trở thành một người tàn tật.
'A Từ, cậu không có sao chứ? Có muốn xin thầy giáo nghỉ học, rồi tớ đưa cậu đến phòng y tế kiểm tra sức khỏe nhé?"
Cố Bắc Từ yếu ớt xua tay một cái.
"Không cần, tớ đã uống thuốc giảm đau rồi, rất nhanh sẽ có hiệu quả."
Ngày mai sẽ là buổi họp đọc kịch bản, cô còn phải luyện đàn, rất nhiều chuyện chồng chất một chỗ, cô không thể cho phép mình lười biếng nghỉ ngơi.
Hai người đang trò chuyện, đúng lúc Tư Thần từ ngoài phòng học đi vào, đi ngang qua bàn học của Cố Bắc Từ, nghe được đoạn đối thoại của hai người, cô làm bộ lỡ đãng liếc mắt nhìn một cái, thấy gương mặt Cố Bắc Từ tái nhợt, lại hung hãn nhíu mày một cái.
Cố Bắc Từ lanh mắt thấy được Tư Thần, lập tức chống đỡ người ngồi dậy hướng về phía cô ấy cười nói.
"Thân Thần, mình mua cho cậu bánh kem dâu tây ở tiệm An Thất mà cậu thích nhất đấy! Cho cậu này!"
"Mình bây giờ không còn thích ăn nữa.
Tư Thần giọng không được tự nhiên từ chối.
"Đừng có lừa gạt mình, cậu rõ ràng vẫn còn thích, mình đã phải xếp hàng rất lâu mới mua được!"
Cố Bắc Từ lập tức chớp chớp đôi mắt to tròn trong veo như nước, giả bộ đáng thương nhìn chằm chằm Tư Thần, hai tay bưng bánh ngọt, nhất định không chịu buông xuống.
"Thân Thần, mọi người đều đang nhìn mình, có phải cậu muốn mình bị người khác cười nhạo?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận