Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 919:

Chương 919:Chương 919:
Chương 9109:
Cố Bắc Từ cười lạnh nhạt một tiếng rồi lên xe, không nhìn anh ta nữa.
Đây chính là quả báo của hiện tại, gậy ông đập lưng ông" mà thôi, tôi xem anh còn quá đáng được nữa hay không?
Khi tới tổng bộ Hoắc thị, Cố Bắc Từ bình tĩnh chào đón ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người rồi đi theo Diệp Khản đến thang máy dành cho nhân viên để lên lầu. Ngay khi cô đến, tất cả các nhân viên khác theo bản năng đi tới cạnh một thang máy khác và chờ đợi.
Diệp Khản cuối cùng cũng tóm được cơ hội để chế giếễu cô rồi nói.
"Nhìn thấy chưa? Không phải tôi nói khó nghe, mà là mọi người đều biết cô chẳng phải tốt đẹp gì, ai cũng tìm cách tránh ra càng xa càng tốt!"
Lúc này có vài thực tập sinh bước đến và đứng bên cạnh Cố Bắc Từ, những nhân viên khác nhìn mấy thực tập sinh đó với vẻ thương cảm.
Lúc này, thang máy trước mặt Cố Bắc Từ mở ra, cô đột nhiên lùi lại một bước, để các thực tập sinh đi vào trước, sau đó một mình đi vào sau cùng.
Những nhân viên cũ bên ngoài ngẩn hết cả ra, chuyện này là sao vậy? Lẽ nào Hỗn Thế Ma Vương Cố Bắc Từ đã đổi tính rồi sao? Hay là uống nhầm thuốc rồi?
Lúc này trong thang máy vẫn còn nhiều chỗ trống, Cố Bắc Từ ấn vào công tắc thang máy nói với những người bên ngoài.
"Chỉ còn năm phút nữa là quẹt thẻ rồi, mọi người quyết định không lên sao?”
Cô mỉm cười nhẹ và vẻ mặt vô cùng thân thiện, một vài nhân viên can đảm bước vào, rồi vài người khác cũng lần lượt đi theo.
Dù sao thì tiên chuyên cần cũng rất quan trọng mà. Nơi Diệp Khản và Cố Bắc Từ tới là lâu trên cùng, vì vậy cô đã lân lượt nhìn những nhân viên này rời đi từng người một.
Diệp Khản nhìn Cố Bắc Từ đầy nghi hoặc, trong lòng đang nghĩ ngợi xem rốt cuộc là Cố Bắc Từ đang âm mưu toan tính gì.
Khi chỉ còn lại hai người trong thang máy, Diệp Khản nói với một khuôn mặt lạnh lùng.
"Tôi cảnh cáo cô, nhân viên của Hoắc thị rất trung thành, hơn nữa mỗi người họ đều có ký thỏa thuận bảo mật, cô không thể moi được bất cứ bí mật nào đâu!"
Cố Bắc Từ nhìn Diệp Khản với ánh mắt đầy suy tư.
"Nếu ban đầu, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như của anh bây giờ để nhìn vào anh khi ấy, thì chắc sẽ không có Diệp Khản như ngày hôm nay đúng không?”
“Tôi...
Diệp Khản thoáng vẻ sững sờ, lần đầu tiên cảm thấy không thể phản bác lại được, thậm chí trong lòng còn có hơi chột dạ.
Có phải là anh ta thực sự quá đáng không, hình như những người chung quanh chỉ có anh ta là ra sức chống đối lại Cố Bắc Từ.
“Tinhl"
Thang máy mở ra đúng lúc đó, làm ngắt quấng suy nghĩ của Diệp Khản.
Cố Bắc Từ nhấc chân bước ra khỏi thang máy thì thấy bên ngoài văn phòng chủ tịch có kê một bàn làm việc. Chỗ này trước đây không có, dù sao thì Chiến Anh là phó tổng tài nên là có văn phòng riêng rồi.
Như vậy xem ra chẳng phải cô là thư ký làm việc ở bên ngoài văn phòng tổng giám đốc hay sao?
Lúc nấy cô còn tự hỏi tại sao Diệp Khản lại đưa cô thẳng lên tầng cao nhất, hóa ra là muốn dùng cách này để sỉ nhục cô đây...
Khi Diệp Khản nhìn thấy bàn làm việc mà mình đã chuẩn bị từ sớm, anh ta lập tức nhớ ra mình còn phải xử lý Cố Bắc Từ, chút suy tư trong lòng ban nãy sớm đã bay lên tận chín tâng mây rồi.
"E hàm!"
Anh ta cố tình ho nhẹ hai tiếng để thu hút sự chú ý của Cố Bắc Từ, rồi sau đó làm bộ làm tịch nói một cách nghiêm túc.
"Cô dù sao cũng đã là một nhân viên của Hoắc thị chúng tôi rôi nên nhân viên có một số quy tắc tôi phải nhấn mạnh cho cô biết."
"Ở đây sau này sẽ là khu vực làm việc của cô. Sao nào? Vừa ý chứ?" Cố Bắc Từ phủi tay lên bàn, bình tĩnh nói.
"Chỉ cách văn phòng tổng tài có một cánh cửa, tôi rất hài lòng."
Nghe thấy cô nói câu này, nét mặt Diệp Khản bỗng chốc chưng hửng, vội vàng nói.
"Nếu lão đại không gọi cô thì cô không được phép vào! Còn nữa, thời gian làm việc của cô chỉ được phép giới hạn trong ca ngày, sau năm giờ phải xuống ca, không được đến gân lão đại của tôi!"
Anh ta vừa dứt lời thì thang máy bên cạnh lại mở ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận