Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 478:

Chương 478:Chương 478:
Chương 478:
Ngày hôm sau, bác sĩ phải nhấn mạnh tới ba lần rằng Cố Bắc Từ đã không còn vấn đề gì nữa, anh hai mới đồng ý cho cô xuất viện.
"Đường Dục, hôm nay không được sắp xếp công việc cho em gái tôi nữa, nghe rõ chưa đấy?"
Ngoài cửa bệnh viện, Cố Thất Giác nhìn chằm chằm Đường Vũ đầy vẻ đe dọa.
"Anh yên tâm, hôm nay là ngày nghỉ ngơi của A Từ. Có điều, Cố thiếu gia, anh thực sự không suy nghĩ đến việc gia nhập giới giải trí sao?"
Đường Dục hay mắt sáng rực nhìn Cố Thất Giác, so với Phí Minh thì anh còn đẹp trai hơn rất nhiều lần, không gia nhập làng giải trí thực là đáng tiếc!
"Anh Đường, anh đừng nằm mơ nữa, anh hai tôi ghét nhất là bị người ta vây quanh, theo dõi, anh ấy sẽ không vào đâu."
Cố Bắc Từ đành cười bất lực, nói tới cô mới nhớ ra một câu chuyện thú vị hôi còn nhỏ.
Anh hai từ lúc mới sinh ra đã thích cười, lớn lên lại đẹp trai như vậy. Những người nhìn anh, dù là nam hay nữ đều không thể nhịn được mà sờ vào khuôn mặt nhỏ của anh, làm anh phải trốn ra sau lưng người lớn, lớn lên cũng không thích bị người khác chú ý.
"Ồ, thật sự đáng tiếc."
Đường Dục thở dài một tiếng.
Lúc này một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại trước mặt bọn họ, Cố Bắc Từ nghe thấy tiếng, từ trên xe một người phụ nữ tóc đỏ bước xuống, hung hăng đi về phía anh hai.
Người này cô quen biết từ rất lâu rồi, cô ấy là khắc tinh của anh hai... là chị Trà, chủ câu lạc bộ điện tử chỗ anh hai. "Cố Thất Giác, tôi đã dành cả ngày để huấn luyện đặc biệt, vị trí đội trưởng đội tuyển quốc gia này, cậu không muốn làm nữa đúng không?”
"Chị Trà, tôi chưa báo với chị à, em gái tôi bị ốm..."
"Nói láo! Tôi không biết cậu lại là người dính em gái thế đấy, cô ấy chỉ là bị đứt tay thôi, trong mắt cậu cũng thành chuyện nghiêm trọng? Mau lên, theo tôi quay về."
Chị Trà ánh mắt hung dữ, không biết sức lực ở đâu ra mà một cô gái cao mét sáu lại đột nhiên biến thành hai mét ba, xách anh hai cô với chiều cao một mét tám lăm lên xe, không thể tin được.
"Thực là không nghĩ tới, Cố Thất Giác lãnh thần trong truyên thuyết, lại có lúc như thế này."
A Thiểu lặng lẽ nhìn theo chiếc xe đỏ đã đi xa, không nhịn được mà cảm thán.
"Sao em biết anh hai chị được gọi là lãnh thân?"
Cố Bắc Từ quay đầu nhìn A Thiểu đầy nghi hoặc.
"Bây giờ em là fan não tàn, fan trung thành của Cố nhị thiếu, đêm hôm qua em đã thức khuya để chơi hết tất cả game của anh ấy."
A Thiểu mắt sáng rực trả lời cô, hận không thể biến ánh mắt thành hình trái tim.
"Haha... phụ nữ đúng là động vật dễ thay đổi... trước đây em còn là fan của đại ma vương mà...'
"Hì hì, người đàn ông đã có vợ dù có đẹp trai cỡ nào cũng không hấp dẫn bằng tiểu thịt tươi được."
A Thiểu mặt không đỏ tâm không động trả lời cô.
Hai người đang nói chuyện vui vẻ, điện thoại của Đường Dục vang lên.
"Phí Minh gọi tới, anh ta nói muốn hẹn gặp và ký hợp đồng với chúng ta."
Cố Bắc Từ cong môi cười, không ngoài dự đoán của cô, nhận lấy điện thoại của Đường Dục.
"Phí Minh, một tiếng sau, tôi đợi anh ở hội trường của Thượng Ảnh, đừng đến muộn đấy."
"Thượng Ảnh? Được thôi."
Trong điện thoại Phí Minh hơi mù mờ một chút, nhưng đã trót nhận lời Cố Bắc Từ, thì phải chấp nhận đến điểm hẹn thôi, không thể làm trái mệnh lệnh được.
Một tiếng sau, lúc Cố Bắc Từ tới hội trường đã thấy Phí Minh đứng đó đợi mình rồi.
'Không tệ nha, anh tới cũng đúng giờ đấy."
"Cũng chỉ tới sớm nửa tiếng mà thôi." Phí Minh mỉm cười, sau khi kết thúc hợp đồng với Hằng Tinh, anh ra cũng không có công việc, chỉ nghỉ ngơi trong ký túc, tới hội trường cũng tiện, quan trọng hơn là, anh ta nóng lòng muốn biết, Cố Bắc Từ sẽ có cách gì có thể giúp anh ta nâng cao hình tượng diễn viên của mình.
"Đi theo tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận