Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 904:

Chương 904:Chương 904:
Chương 904:
Cố Bắc Từ nhìn sắc mặt của ông chú kỳ quặc này liên nhanh chóng thêm mắm dặm muối.
"Mẹ cháu nói rồi, ân oán của đời trước nên là để đời này của chúng ta đến giải quyết, oan gia nên giải không nên kết!"
Không ngờ là ông chú kỳ quặc này nghe câu này càng thêm tức giận, còn trừng mắt chửi cô.
“Nói linh tỉnh! Mẹ cháu là người phụ nữ nham hiểm xảo quyệt như thế, mà có thể nói ra những lời dễ nghe vậy à?"
Nói đến đây, dường như nhớ lại đủ thể loại những ngày tháng thanh xuân thời niên thiếu ấy, sắc mặc khó coi không thể nói được.
"Chú mới nói linh tinh ấy, mẹ cháu lương thiện xinh đẹp đoan trang nho nhã hào phóng như thết" Cố Bắc Từ vô thức liền oán hận, mặc dù vừa rồi cô thực ra là nói linh tinh, mẹ không có nói mấy lời như thế, chỉ nói là cái chìa khóa này vào lúc nguy nan có thể đổi thành tờ chi phiếu cho Cố gia.
"Cháu cần không nhiều, vụ làm ăn này đối với Lý gia mà nói chính là trăm lợi không một hại. Chú làm tổ ở Giang Nam đã mười mấy năm không có ý định đi ra ngoài thử sao?"
Cố Bắc Từ cố ý lấy nỗi đau của Lý Phi Hồng nói.
"Nói dóc! Ông đây không đi ra ngoài đó là vì...
"Vì cái gì?
Cố Bắc Từ lập tức tò mò truy hỏi, thực ra dựa vào năng lực của Lý Phi Hồng, ông ấy muốn đi ra khỏi Giang Nam thì dễ như trở bàn tay, cô cũng vô cùng tò mò, tại sao Lý gia vẫn luôn không chạm tới Đế Kinh, nếu không tứ đại gia tộc của Đế Kinh lại phải thay đổi vị trí rồi.
"Chú nói với tiểu nha đầu cháu được cái gì chứ!”
Vào thời khắc quan trọng thì Lý Phi Hồng tỉnh táo trở lại một chữ cũng không chịu nói ra.
"Hừm! Mấy chuyện nhạt nhẽo của chú cháu mới không thèm nghe ấy. Chú nói đi có làm hay không? Đây có thể là cơ hội tuyệt vời để cho chú chạm đến nhiều thứ ở phía Bắc, nhưng cháu nghe nói Đỗ Thư Tĩnh gần đây và Hướng tổng của phía Bắc đi cũng khá là gần rồi...
Cố Bắc Từ nói xong, rồi mở điện thoại ra đặt trên bàn, hình ảnh trên màn hình khiến cho sắc mặt của Lý Phi Hồng nghiêm túc trở lại.
"Xem ra cô đã có chuẩn bị rồi mới đến."
"Đó là tất nhiên rồi, cháu không thể nào chỉ dựa vào mỗi cái chìa khóa mà đã khiến chú giúp cháu được, như vậy quá rủi ro rồi."
Cố Bắc Từ thu lại bộ mặt hài hước biểu hiện nghiêm túc hẳn lên.
Mà lúc này, Lý Phi Hồng cuối cùng cũng quay người lại đối diện với Cố Bắc Từ, nét mặt nghiêm túc nói.
"Cố Bắc Từ, chìa khóa chú sẽ nhận lấy, từ nay về sau Lý gia Giang Nam và Cố gia các cháu đã rõ ràng với nhau."
"Được.'
"Việc này chú đã giúp xong, nhưng Lý gia và Cố gia không có bất kỳ quan hệ nào hết nhé, chiêu này của cháu là binh hành hiểm trứ rồi (xí1fÊ3ãmột dạng thành ngữ ý chỉ tình thế nguy cấp đưa ra kỳ chiêu (hiểm chiêu) có thể làm tổn hại bản thân nhưng cũng có cơ may lật ngược tình thể)."
Cố Bắc Từ cũng thật lòng gật đầu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng đã được đặt xuống, cô biết chuyến này của mình sự việc cuối cùng đã hoàn thành rồi.
"Vậy ngày mai cháu có thể dựa vào chú rồi đúng không? Giờ đây cháu đã ly hôn với Hoắc Tư Triệt rồi, ở Hoắc Thị cũng không còn địa vị nào hết."
Lúc này, Cố Bắc Từ lại cười đùa cợt nhã chơi xấu nói.
Lý Phi Hồng đã bị cô chọc cho không còn biểu cảm gì nữa rồi, phất phất tay nói.
"Biết rồi biết rồi! Đi đi đi, nhanh đi đi, giờ ông đây không muốn nhìn thấy cháu!"
"Chú không giữ cháu lại để ăn bữa cơm tối sao?"
Cố Bắc Từ vẫn còn bám bên cửa giở trò, Lý Phi Hồng phẫn nộ liền cầm lấy quạt hương bồ (quạt làm bằng lá cây hương bồ) chọi về phía cô.
"Không phải cháu ở trước cửa ăn rồi sao! Cháu là heo àt" "Haiz, sớm đã biết cháu đến rồi còn diễn với cháu nữa, ông chú diễn kịchl"
Cố Bắc Từ lè lè lưỡi, tránh được cái quạt, không đợi Lý Phi Hồng lấy chiếc dép chọi cô đã quay người chạy hút khói rồi.
Hoàng hôn Tây Sơn, còn lưu lại tiếng cười lanh lảnh của Cố Bắc Từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận