Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 602:

Chương 602:Chương 602:
Chương 602:
“Tít.
Hoắc Tư Triệt quẹt thẻ mở cửa phòng, trong phòng là một màu đen như mực, một mùi rượu hoa quả nồng nặc kèm theo mùi hương của hoa xộc ra khiến cho người ta choáng váng.
Ánh trăng yếu ớt mờ nhạt chiếu trên sân thượng, cửa sổ đang mở, tấm rèm cửa bằng sợi bông mềm màu trắng bay bay trong gió, nhìn thấy được mọi nơi... kỳ lạ.
Đôi mắt sâu thẳm của anh bỗng lạnh lùng nghiêm lại, bước chân nhẹ nhàng hơn, bước về phía trước cảnh giác, mò mẫm tìm công tắc đèn.
"Tiểu Bắc."
Anh thấp giọng gọi tên cô, sau khi mò mẫm trong bóng tối một lúc, dần dần có thể nhìn thấy rõ đồ vật...
Đột nhiên! Một bóng đen lao vê phía anh!
Hoắc Tư Triệt trong tiền thức làm động tác phản kháng lại, nhưng bỗng nhiên đụng phải đôi mắt sáng long lanh, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, nắm tay giết người biến thành cái ôm, ôm lấy cô.
"Ôm ôm!"
Cố Bắc Từ nhiu nhíu mắt, giống như một con khỉ, tay chân bấu víu lấy thân hình ấm áp của anh, trong tiêm thức còn tỉnh táo làm nũng với anh.
"Tiểu Bắc, em... a..."
Anh vẫn chưa nói xong, liền cảm nhận nhiệt độ trên môi, ánh mắt sâu thảm của anh bỗng nhiên nóng lên, môi của cô, rất ngọt...
Không đợi anh phản ứng lại, bạn nhỏ trong vòng tay anh lại gấp gáp giở trò với anh, từ ngực anh vuốt qua tới yết hâu, bỗng chốc anh rên lên một tiếng, nhìn chằm chằm vào mặt cô, lần đầu tiên giọng anh nghiêm khắc như vậy.
"Cố Bắc Từ, em có biết mình đang làm gì không?”
Anh gọi cả họ tên cô với giọng nhỏ nhất, Cố Bắc Từ sửng lại, ngơ ngác nhìn mặt anh, nhưng chất cồn rất nhanh lại khiến cô mất đi lý trí, còn đang tưởng rằng cô đang trong giấc mơ của mình.
"Không được động! Bản cô nương muốn Bá vương dùng sức kéo cung (cưỡng gian), muốn múa gậy vườn hoang!
Cố Bắc Từ hét lên một tiếng, lập tức vội vàng mở cúc áo của anh ra.
"Rào!"
Trong bóng tối Cố Bắc Từ không có cách nào làm được, cô càng mở càng bực tức, dứt khoát kéo mạnh một cái, các hạt nút bằng ngọc trong phút chốc rớt ra, hiện ra một mảng da trắng nõn, nhờ ánh sáng của ánh trăng, phát ra hoóc-môn mãnh liệt. "Ựcực...
Cố Bắc Từ trong vô thức nuốt nước miếng xuống, hai người cùng lúc đều thở gấp, chỉ có điều cô là đang kích động, còn đại ma vương là đang tức giận!
"Bá vương dùng sức kéo cung? Ai dạy em?”
Hoắc Tư Triệt trâm giọng dạy dỗ thiếu nữ, nhưng trong đôi mắt thì lạnh như sông hàn.
Anh dứt khoát ôm Cố Bắc Từ đến sô pha, đang chuẩn bị bỏ người cô xuống, đột nhiên...
"Rào...'
Cố Bắc Từ mặt trên người là chiếc sườn xám băng lụa cao cấp, quả nhiên giống như hình dung của Quý Úy Nhiên, chất lượng vô cùng tốt, vừa kéo đã rách ra rồi!
Anh chỉ là nhẹ nhàng chạm nhẹ vào, liên một đường từ eo xuyên đến vai, trực tiếp rớt xuống một bên!
May là trong đêm tối lờ mờ, không được xem là thấy rất rõ, nếu không người đàn ông nào không phụt ra ba lít máu?
Thiếu nữ vẫn đang mặc chết động đậy loạn xạ, anh hết cách, chỉ có thể đặt cô lên sofa, nắm chặt lấy cổ tay trắng nõn của mình.
"Tiểu Bắc, anh là ai?"
"Anh... đại ma vương làm tổn thương em! Em đã cố gắng như vậy rồi, sao anh lại không có chút phản ứng nào hết vậy?
Cố Bắc Từ giọng nói nhẹ nhàng tức hừ hừ, cái thắt lưng đáng chết này, sao lại không tháo ra được chứt
Không một chút phản ứng nào? Cô sắp điên lên rồi!
Ngọn lửa trong ánh mắt của Hoắc Tư Triệt bị bạn nhỏ này chọc cho biến thành ngọn lửa chiến tranh, anh cuối người xuống không khách khí nắm lấy cằm của cô, bá đạo đè lên môi cô, nhưng lại không vội hôn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận