Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 373:

Chương 373:Chương 373:
Chương 373:
Lục Tinh Di chớp chớp mắt, giương cao giọng cất lời.
Trước đây cậu ta ghét Cố Bắc Từ như vậy, tuy nhiên bây giờ lại muốn hai người họ chụp ảnh chung, vậy chẳng phải cậu ta thật quá mất mặt rồi sao? Mặc dù rõ ràng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cậu ta vẫn mạnh miệng không chịu thừa nhận.
Ký túc xá trường cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, liên đưa cho cậu ta một tấm ảnh hai người họ chụp chung.
"Đúng rồi, mấy người chúng tôi đang định quay về trường học, Lục Tinh Di cậu có đi không?”
Lục Tinh Di đang định quay lại cùng nhóm bọn họ, ngay lúc ấy điện thoại di động anh ta lại đổ chuông.
"Các cậu quay về trước đi, đến lúc đó tôi sẽ quay về sau." Sau khi chào mấy người bạn cùng phòng, Lục Tinh Di mới tìm kiếm một nơi không có bóng người, kết nối với cuộc gọi đến của mẹ cậu ta từ nước ngoài.
"Con trai, con thích nghi với cuộc sống đại học ở Trung Quốc thế nào rồi?"
"Tốt lắm, tất cả bạn học ở đây đều rất tốt bụng, mọi người cũng đều rất thú vị, con đã vui lắm ạ."
Lục Tinh Di kể lại đúng sự thật cho mẹ.
"Thế con đã thấy thích cô gái nào ở đó chưa?”
Trong điện thoại, mẹ Lục tò mò hỏi, trước đây ở Mỹ Lục Tinh Di chưa từng nhắc đến có chuyện bạn gái bao giờ, có lúc bà còn tự hoài nghi liệu có phải con trai mình thích đàn ông hay không.
“Cô gái mà con thích...
Lục Tinh Di vô thức lặp lại lời nói của mẹ một lần, không hiểu tại sao nét mặt cười tươi như hoa của Cố Bắc Từ lại đột nhiên xuất hiện trong tâm trí anh.
"Con thực sự thích đã thích một cô gái?"
Mẹ Lục tinh ý nắm bắt được chút ít do dự trong giọng điệu Lục Tinh Dị, ngay lập tức hỏi.
"Cũng không tính là thích, chẳng qua con chỉ thấy cô ấy khá thú vị thôi.
Lục Tinh Di thành thật trả lời.
"Chuyện tình yêu khởi đầu khi một người cảm thấy hứng thú với người kia đấy, vận đào hoa của con sắp đến rồi!"
Mẹ Lục giọng đầy thấu hiểu, đùa giỡn con trai mình.
"Mẹ, mẹ gọi điện thoại đến cuối cùng là có chuyện gì vậy?”
Trên mặt Lục Tinh Di Chút thoáng qua một chút xấu hổ, hơi không vui nói lảng sang chuyện khác. "À, phải rồi! Mẹ đã đến chào hỏi chú con, thứ sáu con đến Hoắc gia ra mắt, cậu sẽ dạy thật tốt cho con các kiến thức về kinh doanh và quản lý. Ngoài ra mẹ cũng phải nhắc con trước, đừng làm cậu con tức giận, nếu không mẹ cũng không cứu con được đâu.'
Vừa nhắc đến quản lý kinh doanh, Lục Tinh Di đã cảm thấy cả đầu đau nhức, cậu ta không muốn làm việc này chút nào... Cũng vì lý do ấy, cậu mới cố tình trốn về Trung Quốc.
"Con biết rồi, con sẽ đi gặp cậu một chút, còn vê con đường con đi, con sẽ tự mình quyết định!"
Lục Tinh Di nói xong liền nóng nảy cúp điện thoại. ...
Sau khi Cố Bắc Từ ghi hình xong, lại đến công ty để học thêm vài lớp nữa, khi trở về ký túc xá, đã mệt mỏi đến gần như kiệt sức.
Vừa đúng lúc Lộ Tiểu Tang cũng từ bên ngoài trở về.
"Tôi còn tưởng rằng tối nay cậu sẽ không về chứ, đến đây ăn ít cơm tối đi."
"Hiện tại vẫn đang trong thời kỳ huấn luyện quân sự, tôi cũng không muốn để giáo viên cảm thấy tôi được đối xử đặc biệt."
Cố Bắc Từ vừa chậm rãi đứng lên, vừa trả lời.
Điện ảnh Thượng Hải là một học viện kịch nghệ vô cùng nghiêm túc, thậm chí còn yêu cầu sinh viên đại học năm nhất không được xin nghỉ dài ngày để đi quay phim trong thời gian học, nếu không thì sẽ bị trừ tín chỉ và lưu ban. Ngay cả "tiểu thịt tươi" đang được yêu thích cũng đã từng bị cho lưu ban.
Triết lý giảng dạy của trường là sinh viên nên trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình cho thật tốt, không được phụ lòng mong đợi của công chúng.
Tuy là trường cao đẳng nghệ thuật chuyên ngành, nhưng cũng không khác nhiều so với các trường đại học chính quy. Cũng chính vì phong cách học tập nghiêm túc này, mà hàng năm Điện ảnh Thượng Hải vẫn luôn là cái nôi sinh ra rất nhiều diễn viên xuất sắc, khán giả cũng có đánh giá vô cùng cao vê Điện ảnh Thượng Hải.
"Nhưng tôi nghe nói vào ngày đầu tiên của đợt huấn luyện quân sự, Hứa Vận Nhi cũng đã xin nghỉ dài ngày, có vẻ như cô ta vẫn khá bận, một mạch không về ở trong ký túc xá..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận