Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 657:

Chương 657:Chương 657:
Chương 657:
Cố Bắc Từ tinh ý nhận ra vài thay đổi nho nhỏ ở cha mình, cô ấy lập tức mở miệng nói.
"Ai biết được phần di chúc kia của bà có phải thật hay không chứ? Suy cho cùng mẹ tôi đột ngột gặp tai nạn xe cộ, bà vốn là một người họ hàng xa tám đời không thân không thích, lại có thể vớ được di chúc của bà ấy, còn đến cửa nhà tôi ăn chùa suốt ba năm?"
Bà lấy phân di chúc kia ra đây ngay bây giờ đi, tôi muốn trực tiếp kiểm tra nót
Lúc này Chiến Anh cũng phối hợp nói.
"Cố tiểu thư, trước đây cô yêu cầu tôi đi tìm chuyên gia thẩm định chữ viết tay, tôi đã tìm được, bọn họ đã kiểm tra hàng trăm nghìn nét chữ viết tay, độ chính xác gân như một trăm phần trăm.
Tô Phù Dung nghe được những lời này, sắc mặt đột ngột tái hẳn đi, năm đó phần di chúc kia...
"Làm sao vậy? Sao mặt bà trắng nhợt tái mét vậy chứ? Mau mau lấy di chúc của mẹ tôi ra đây đi chứ? Đây còn không phải là lối thoát duy nhất cho các người sao? Chỉ cần di chúc là thật, chuyện này ba tôi nhất định sẽ bỏ qua không nhắc lại nữa, cái này cũng cám dỗ quá đi chứ!"
Cố Bắc Từ chậm rãi hé môi giễu cợt, nhưng biểu hiện trên mặt Tô Phù Dung càng ngày càng mất tự nhiên.
"Phần di chúc đó... Tôi không biết đã để nó ở đâu..."
Tô Phù Dung ấp a ấp úng ngoan cố trả lời, thực ra bà ta đã biết phần di chúc kia là giả, cho nên sau khi dùng xong liền đem tiêu hủy, vốn tưởng rằng Cố Thanh Nguyên sống tình cảm như vậy sẽ tin tưởng vô điều kiện, không bao giờ xem lại nó lần thứ hai...
"Không biết đã để nó ở đâu sao?"
Cố Bắc Từ lạnh nhạt cười một tiếng.
"Di chúc quan trọng đến mức có thể giúp bà giữ lấy mạng sống này, bà lại làm mất sao?"
Cố Bắc Từ vừa nói, vừa chậm rãi bước đến gần Tô Phù Dung.
Vừa nghĩ đến kiếp trước cô bị hai mẹ con họ hãm hại cho khổ sở như vậy, sát khí trên người cô đột nhiên bốc lên, ép Tô Phù Dung không thở nổi, thậm chí còn không dám nhìn cô.
"Bà bây giờ đang muốn lừa gạt ai vậy?"
Cố Bắc Từ đột nhiên cao giọng quát lớn một tiếng, Tô Phù Dung bị dọa sợ cả người run lên bân bật, sắc mặt lúc này đã tái nhợt như muốn lăn ra ngất.
Chuyện đã đến nước này, chân tướng hiển hiện vô cùng rõ ràng.
"Chúng tôi là cảnh sát, vừa rồi ai đã báo án?"
Lúc này, một số cảnh sát mang còng tay đi vào.
Chiến Anh lập tức tiến lên, giải thích rõ ràng tình hình với cảnh sát.
"Là tôi báo án, sự việc rất phức tạp, đơn giản mà nói thì hai mẹ con này vì muốn biển thủ tài sản nhà họ Cố, cùng nhau lên kế hoạch giết người, đồng thời gây ra vụ tai nạn giao thông liên hoàn trên cầu Nam ngày hôm nay."
Nghe những lời này, sắc mặt người đội trưởng đội cảnh sát đột nhiên trở nên lạnh lẽo!
"Thì ra vụ án giết người trên cầu Nam, là do các người một tay gây rai Nhiều mạng người như vậy, các người điên hết rôi sao? Mau đi cùng chúng tôi"
Khi đội trưởng đội cảnh sát nói xong, hai cảnh sát mặc thường phục mang theo còng tay lập tức bắt giữ Tô Phù Dung và Hứa Vận Nhi.
Hai người bọn họ lập tức sợ hãi đến mức mặt mày tái mét, kêu khóc thảm thiết, thậm chí còn nằm xuống đất để đối phó với cảnh sát, sống chết không chịu rời đi.
"Anh rể! Anh tha cho em đi! Tha cho Vận Nhi đi! Chúng em thực sự đã sai rồi!"
Hứa Vận Nhi cũng sốt ruột, ngày hôm nay đối với cô ta mà nói, cũng thật giống như một giấc mơ, cô ta tưởng rằng từ hôm nay trở đi, cô ta liên có thể trở thành thiên kim tiểu thư danh giá chân chính, vậy mà trên thực tế, cô ta vẫn là đứa con gái nông thôn quê mùa Tô Phù Dung sinh ra! Vẫn mãi là số phận bình dân tâm thường!
"Các vị cảnh sát, phiên các vị hãy nhanh chóng đưa họ đi! Tôi muốn chính thức khởi tố họ!" Cố Thanh Nguyên vẻ mặt lạnh lùng nói với cảnh sát.
Tô Phù Dung mắt thấy chuyện không thể cứu vãn được nữa, bà ta đột nhiên lao tới trước mặt lão Cố, dùng cả hai tay nắm chặt lấy cánh tay lão Cố, hét lớn.
"Cố Thanh Nguyên! Vận Nhi là con gái ruột của anhl"
Bạn cần đăng nhập để bình luận