Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 490:

Chương 490:Chương 490:
Chương 490:
Cố Bác Từ vừa định nói rằng cô chưa từng gặp David bao giờ, chỉ nghe thấy David lại lắc đâu một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Không không không, không người nào có thể giống bà ấy, cô và bà ấy không giống nhau."
Rốt cuộc là không giống ai?
Cố Bắc Từ đầu óc mơ hồ, lúc này không biết là ai nhỏ giọng kêu lên một tiếng, Tổng biên tập đến rồi!"
Studio bận rộn bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, vài giây sau, tất cả nhân viên đều đứng thật ngay ngắn thành hai hàng, Andy giống như một nữ hoàng, nhanh chóng sải bước đến trước mặt Cố Bắc Từ.
Bà ấy xoi mói nhìn Cố Bắc Từ một vòng từ trên xuống dưới, thấy cô đang mặc chiếc váy ba ngàn tệ, nghiêm khắc cau mày một cái.
"Tôi đã giảm được 11 ký! Vòng eo bây giờ là 49."
Cố Bắc Từ ham sống sợ chết nhanh chóng trả lời. Cô bình thường thích mặc đồ thoải mái ở mức giá tâm trung, để quên vài món đồ cao cấp thiết kế riêng trong ký túc xá.
"Lần sau trước mặt tôi thì đừng phạm sai lầm hạ cấp như vậy, nếu không tình bạn giữa chúng ta sẽ chấm dứt ở đây." Andy không hề nể nang nói.
Vẻ mặt Cố Bắc Từ sửng sốt, nữ ma đầu trong làng thời trang quả nhiên danh bất hư truyền, tốt nhất cô nên nghiêm túc hơn nữa.
"Trang phục cho buổi chụp hình đã sẵn sàng chưa?"
Nữ ma đầu ra lệnh một tiếng, lập tức có hai nữ trợ lý, kéo hai xe đẩy toàn quần áo tới.
Cố Bắc Từ đưa mắt nhìn lướt qua, ngoại trừ những kiểu dáng mới nhất trong quý mới nhất của các thương hiệu hàng đầu, còn có những món đồ cao cấp được thiết kế riêng của các nhà thiết kế độc lập cực kỳ nổi tiếng.
Ánh mắt của Andy mắt hà khắc nhìn Cố Bắc Từ từ trên xuống dưới, cuối cùng chỉ vào một bộ Hán phục vô cùng rực rỡ nói: Chụp cái này trước đi.
Sắc mặt nhân viên tại hiện trường thoáng thay đổi, trang phục này rất khó kiểm soát, nếu không cẩn thận sẽ dễ dàng bị truyên đạt sai lệch, trở thành một bộ trang phục vừa xấu xí vừa giễu cợt, từ khi nó đến Vogu, đã không ai thèm quan tâm, Andy từ trước đến giờ cũng chưa từng xem qua, không nghĩ đến hôm nay lại chỉ định cho Cố Bắc Từ mặc lên người.
Chẳng lẽ tổng biên tập muốn làm xấu mặt Cố Bắc Từ sao?
Trong lòng mọi người đều có đủ loại suy đoán, có người còn cảm thấy phải chăng Andy muốn thử nghiệm phong cách mới lạ, nhưng vẫn không ai dám làm trái mệnh lệnh Andy nói ra, chuyên gia trang điểm và trợ lý lập tức đưa Cố Bắc Từ đi trang điểm.
David nhìn Andy với ánh mắt không thực sự đồng tình: "Ngoại trừ người phụ nữ năm đó, tôi cảm thấy không ai khác có thể kiểm soát được nó."
"Vậy thì tên nhóc vắt mũi chưa sạch như cậu sẽ lại thua tôi thôi. Andy không nể nang gì liếc nhìn David một cái.
Một bên A Thiểu kỳ quái thấp giọng hỏi Đường Dục:
"Không phải David là nhiếp ảnh gia Vogu sao? Tại sao quan hệ giữa hai người họ lại có vẻ không được tốt lành cho lắm?”
Đường Dục khẽ cười: Ai nói bọn họ có quan hệ tốt? Quan hệ giữa họ tương đối tệ đấy. Năm đó David cũng bởi vì đánh cược thua Andy, cho nên bắt buộc phải làm việc cho Vogu trong năm năm.”
"Vậy bọn họ đã cá cược cái gì? A Thiểu lập tức tò mò dò hỏi.
Ánh mắt Đường Dục dần dần trở nên xa xăm, rơi vào một mảnh ký ức triền miên.
"Tôi nhớ đó là lần đầu tiên Tô Vân Triều đến Vogu chụp ảnh trang bìa, hai người đó cá cược liệu Tô Vân Triều có thể kiểm soát chiếc váy mà cả ngành đều công nhận là xấu xí nhất được không...
Mười phút sau, trợ lý kéo tấm rèm che ở phòng thay đồ ra, mọi người đồng loạt nhìn sang, rồi lập tức hít vào một hớp khí lạnh.
Giữa bối cảnh chụp ảnh đầy ánh đèn sân khấu và thiết bị hiện đại, Cố Bắc Từ mặc trên người bộ Hán phục màu đỏ thẫm, chỉ tơ vàng thêu phượng hoàng lộng lẫy, như thể đang tỏa hào quang lấp lánh uyển chuyển múa lượn trên người cô.
Cô cầm trên tay chiếc quạt tròn bằng lụa nhẹ nhàng che đi nửa khuôn mặt, trên mi tâm vẽ một đóa mẫu đơn màu đỏ, ánh mắt dịu dàng long lanh như làn nước song lại lộ ra vẻ thanh cao lạnh lùng đầy bí ẩn, sắc mặt vừa rực rỡ sáng ngời vừa trong trẻo lạnh nhạt, giống như nàng công chúa thời Thịnh Đường đột nhiên hạ giá xuống phim trường chụp ảnh này, mọi người theo bản năng đều ngước lên ngắm nhìn cô.
David ngây người nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ, trong tâm trí dân dần lại hiện lên nỗi kinh ngạc về người phụ nữ năm đó.
Cô gái trước mắt này dường như cũng giống như bà ấy, nhưng cũng lại là có một không hai.
"Chúa ơi... cũng thật đẹp quá rồi..." A Thiểu theo bản năng muốn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, mới nhớ ra lúc nãy bị tịch thu ở cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận