Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 571:

Chương 571:Chương 571:
Chương 571:
"Số liệu các mục cho thấy gân đây cô hồi phục không tồi, chúc mừng."
Cố Bắc Từ mỉm cười tươi sáng.
"Có thể là não chịu kích thích rồi, tôi nhớ lại được không ít chuyện, chỉ có điều hình ảnh rất mơ hồ."
"Không sao, từ từ sẽ tới. Có đôi khi cũng sẽ nhớ ra một vài cảnh hỗn loạn trong mơ, não bộ của cô đang xử lý sắp xếp lại các giai đoạn theo thứ tự, cô cố gắng thích ứng. Sau này cô tới đây kiểm tra định kỳ, cũng thuận tiện để tôi kiểm tra đo lường số liệu."
Ngải Luân xem xong báo cáo lại nhắc nhở một câu.
"Được thôi.
Cố Bắc Từ gật đầu liên tục.
Cùng lúc này, bên kia đại dương, một phòng thí nghiệm sinh vật dưới lòng đất nào đó.
Đỗ Thư Tĩnh xuyên qua một hành lang dài dằng dặc, đèn Led mờ nhạt chiếu lên biểu cảm khuôn mặt âm trầm cực độ, cô ta chậm rãi đi tới cuối hành lang, nhóm bảo vệ mặc đồ đen kéo cửa sắt vừa dày vừa nặng ra, bên trong là nơi thí nghiệm siêu hiện đại giống như ở trong phim bom tấn, lộ ra trước mắt cô ta.
Trên tường đặt từng hàng từng hàng chứa formalin tôn tại bên trong thi thể, một bên khác thì là nguyên một mặt tường lồng giam thủy tỉnh kim loại, trong lồng giam nhốt đủ các loại sinh vật, thậm chí còn có... con người!
Một nhóm người mặc đồ phòng hộ và đồ trang bị đặc thù đang bận bịu, nhìn thấy Đỗ Thư Tĩnh đến rồi liên nhao nhao kính cẩn chào cô ta.
Người ở đây đối với Đỗ Thư Tĩnh sợ hãi đã hình thành thói quen luôn rồi. "Tiến sĩ T đâu?"
Đỗ Thư Tĩnh tùy ý nhìn một người ở bên cạnh.
"Ông ấy ở phòng thí nghiệm số hai."
Một nhân viên công tác vội vã trả lời, sau đó lập tức cúi thấp đầu xuống, trong mắt của bọn họ người đàn bà xinh đẹp này còn đáng sợ hơn bất cứ ác ma nào.
Phòng thí nghiệm số hai, chính là nơi dùng để làm thí nghiệm thân thể con người.
Cô ta quay người đi về phía cái phòng thí nghiệm này, trên cả đoạn đường đều là tiếng kêu thảm thiết, thê lương, vài người mặc đồ đen cường tráng đều hận không thể bịt chặt lỗ tai của mình lại, nhưng mà sắc mặt của Đỗ Thư Tĩnh lại không hề thay đổi chút nào, giống như không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào vậy.
"Rít yal" Tiếng cửa cảm ứng mở ra, một ông già đầu đầy tóc trắng, vẻ mặt có chút hung ác dữ tợn vừa châm xong một cái cho đối tượng thí nghiệm, nhìn thấy Đỗ Thư Tĩnh đến, ông ta vội vàng bỏ găng tay xuống tiến lên trước.
"Đỗ tiểu thư, hôm nay sao cô lại có thời gian rảnh tới rồi?"
"Đừng phí lời với tôi, sản phẩm cuối cùng rốt cục lúc nào mới có thể nghiên cứu ra được?”
Đỗ Thư Tĩnh lạnh giọng mở miệng.
"Cái này... còn cần một đoạn thời gian thí nghiệm nữa, nhưng mà không phải tôi đã phái người đem sản phẩm mới nhất gửi qua cho Đỗ tiểu thư rồi sao?”
"Loại thuốc đó một tháng mới có thể uống một lần, lại còn phải liên tục uống ba lần, ông cảm thấy tôi vẫn còn nhiều thời gian như thế để lãng phí à?”
Trong mắt Đỗ Thư Tĩnh rõ ràng hiện ra sự không nhẫn nại, đột nhiên câm dao phẫu thuật trên bàn lên, ép tiến sĩ lùi tới góc tường, trên mặt toàn là ý muốn giết người đáng sợ, dọa cho tiến sĩ ôm đầu chân mềm ngay tại chỗ.
"Tôi muốn loại thuốc mà chỉ cần dùng một lần liền có thể khiến Hoắc Tư Triệt không thể rời xa tôi, trong mắt chỉ có một mình tôi! Chứ không phải là loại mà ông thất bại ba lần bốn lượt! Hiểu không!"
"Tôi hiểu, tôi hiểu! Chúng tôi nhất định tăng nhanh tốc độ nghiên cứu!"
"Ông muốn tôi đợi tới lúc nào? Hoắc Tu2 Triệt đã mang ngôi sao Châu Phi về rồi, muốn tôi đợi tới lúc Cố Bắc Từ nhớ ra hết tất cả mọi chuyện sao!?"
Giọng nói của Đỗ Thư Tĩnh bỗng trở nên độc ác, đầu nhọn của con dao phẫu thuật lạnh buốt áp thẳng tới mắt của tiến sĩ T, sợ tới mức đối phương lớn tiếng kêu to. "Sẽ không đâu! Đỗ tiểu thư, biện pháp bổ cứu mà năm đó chúng tôi nghĩ ra không gì phá vỡ nổi, cho dù cô ta thực sự nhớ lại thì cũng chỉ có thể nhớ được ký ức giả mà cô tạo ra! Việc này, trái lại đối với cô có lợi mài"
Nghe thấy lời này của ông ta, Đỗ Thư Tĩnh mới chậm rãi giương môi, thu con dao phẫu thuật về.
"Cho nên tôi mới trăm cay nghìn đắng giúp A Triệt tráo đổi ngôi sao Châu Phi ấy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận