Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 944:

Chương 944:Chương 944:
Chương 944:
Từ nhà tù đi ra, Cố Bắc Từ câm danh sách anh cả đưa cho, đến thăm một vài người rồi sau đó mới lái xe vê nhà.
Nhìn qua sân vườn, cô bỗng chốc cảm thấy cả cái sân vườn đều trở nên không còn giống như trước.
Lúc trước nhà Cố gia bị Hứa Vận Nhi và Tưởng Ngọc Đường chiếm đoạt, thì đến hoa cỏ trong vườn đều bị bọn họ phá bỏ đi rất nhiều, giờ cô ở đây một mình, cũng không có sức lực chăm SÓC.
Nhưng hôm nay, cô vừa bước vào liên phát hiện đất đã được xới lại, mà còn trồng loại cây mới, trong không khí đều là hương thơm của hoa tươi. Cố Bắc Từ không nhịn được đi đến cái đình nhỏ ở bên cạnh cổng lớn, ánh mắt đột nhiên bắt gặp được một cái xích đu cũ phía dưới cái đình. “Cái xích đu này...
Cố Bắc Từ lập tức ba chân bốn cẳng đi đến cái xích đu, đưa tay lên vuốt ve chỗ khắc sâu trên bản gỗ.
Đây rõ ràng là cái xích đu nhỏ mà lúc nhỏ anh hai làm cho cô, lúc đó anh hai vẫn còn nhỏ, vừa học xong ba vị thư phòng của Đỗ Tấn, còn đặc biệt tìm cái dao nhỏ khắc chữ lên bản gỗ.
"Xích đu của Bắc Từ."
Lúc đó anh hai đã bắt đầu luyện chữ, năm chữ khắc lên rồng bay phượng múa, cô vẫn còn nhớ mùa hè lúc nhỏ, cả nhà đề ở trong sân vườn hóng mát.
Ba và mẹ ở trong đình uống trà, anh hai đẩy xích đu chơi với cô, anh cả ngồi cái cây đối diện đọc sách.
"Chữ của tiểu Thất càng ngày càng xuất sắc, cái xích đu này hoàn toàn giống như tác phẩm của bậc thầy làm vậy!"
Mẹ cười nhíu mắt khen, ba lại có phần bất mãn và ghen.
"Bà đừng khen nó nữa, còn khen tiếp nó muốn lên trời mất thôi!"
"Sẽ không đâu!"
Mẹ cười dịu dàng, ôm cô đặt trên đùi mình, nhẹ nhàng véo mặt cô, anh hai cũng đi lại.
"Chỉ có Bắc Từ của chúng ta khen tiểu Thất thì tiểu Thất mới vui mừng đến trời thôi, phải không nào?"
Cô lúc đó còn lờ mờ không biết là những ngày tháng bình thường đó đã là hạnh phúc trong hạnh phúc.
Thời gian trôi nhanh, đến ngay trước mắt, Cố Bắc Từ đưa tay ra bắt lấy dây thừng của xích đu, nước mắt bất tri bất giác rơi xuống.
"Anh hai, em rất nhớ anh..."
Cô càng không biết là trên mái nhà phía sau lưng cô một bóng đen cô độc đứng ở trên đó, lại không phát ra âm thanh nhưng dịu dàng quan sát cô.
Cố Bắc Từ ở trong vườn một lát, ngồi trên xích đu bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.
"Người tạp vụ mà anh cả thuê tại sao lại tìm được cái xích đu bằng gỗ cũ này?"
Cô rõ ràng nhớ lúc đó cô quá thích cái xích đu này, cái xích đu này chơi không lâu sau thì hư mất, ba vì sự an toàn liền cất nó vào trong kho, thời gian trôi qua lâu như thế đến cô cũng không biết là đặt ở chỗ nào, người tạp vụ này sao lại biết chứ?
"Lễ nào anh cả đang lừa mình sao?"
Cố Bắc Từ bỗng nhiên nhớ lại cái gì đó, lập tức xông vào trong nhà, mở máy tính của mình lên, mười ngón tay tốc độ kiểm tra tin tức của anh hai Cố Thất Giác.
Kết quả tìm tòi dài mười mấy trang, toàn bộ đều là tiêu đề tin tức giống nhau.
[Thiên tài thiếu niên Cố Thất Giác giết người không chủ định thân bị thương nặng, khiến người ta thương tiếc! Tòa án tuyên án nhận được sự chú ý
Lúc đó, cô và Hoắc Tư Triệt ly hôn, tràn đây niềm vui muốn tìm Tưởng Ngọc Đường kết hôn, lại đột nhiên bị một nhóm người bắt cóc đến quán bar, giờ nghĩ lại, là Tưởng Ngọc Đường liên lết với Hứa Vận Nhi muốn hủy hoại cô hoàn toàn.
Mà lúc đó, may là anh hai đột nhiên cản được, nhưng anh ấy chỉ có một mình sao có thể đấu lại nhiều người như vậy, cô giương mắt nhìn anh hai bị mấy người đó đâm mấy nhát đao!
Cô nhớ anh hai ôm lấy mình, còn cố gắng cười với cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận