Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 604:

Chương 604:Chương 604:
Chương 604:
Cố Bắc Từ đang cố gắng tìm kiếm lại trong kí ức, nhưng làm thế nào cũng không nhớ ra được, khi nào cùng đại ma vương ở đây ngắm mặt trời mọc Vậy.
Lúc này mặt trời đã hoàn toàn lên cao, ánh nắng chói chang, Cố Bắc Từ phản ứng có điều kiện híp đôi mắt lại.
Giây tiếp theo, người đàn ông liên lấy một cái khăn mặt che lên mắt cô, giọng nói dịu dàng.
"Ngủ thêm một lát nữa?"
Tâm trạng của Cố Bắc Từ phiền muộn kéo cái khăn xuống.
"Không ngủ nữa, đã ngủ đủ rồi."
Một đêm này chẳng thực hiện thành công được cái gì hết...
Cô đang định ngọ ngoậy từ trên người đại ma vương dậy lại bất thình lnh được anh bế kiểu công chúa lên, sau đó giọng nói từ tính của người đàn ông vang lên.
"Anh với Đỗ Thư Tĩnh trước giờ chưa từng yêu đương, càng không phải là mối tình đầu của anh, trước kia khiến em đau lòng là sơ suất của anh."
Tim Cố Bắc Từ chấn động mạnh mẽ, anh biết rồi...
Nghe được đáp án này, cô theo bản năng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt của Hoắc Tư Triệt một cách kỹ càng, đôi mắt ấy như là ngân hà rực rỡ, lúc này ngoài khuôn mặt phản chiếu của cô thì chỉ còn dư lại một mảnh bằng phẳng.
Giây phút này, bất luận trong đầu hiện lên ký ức như thế nào thì trong lòng Cố Bắc Từ vẫn luôn vang lên một âm thanh không ngừng.
Tin anh ấy!
"Tha thứ cho anh, được không?” Thấy thiếu nữ rất lâu cũng không lên tiếng, trong mắt người đàn ông lại thấy được một chút lo lắng không yên hiện ra, thậm chí giọng điệu lúc nói chuyện cũng nhiễm một chút hèn mọn.
Người đàn ông ngồi tít trên cao như thế vì cô mà lân đầu tiên nếm thử mùi vị của sự hèn mọn...
Trái tim Cố Bắc Từ lập tức giống như bị cái gì đó bóp mạnh mẽ, chua chua chát chát.
Chỉ vì một câu “được không?” kia mà lúc này dù cho anh có nói dối, cô cũng bằng lòng tha thứ vô điều kiện.
Càng huống hồ, trước giờ anh chưa từng nói dối cô.
"Ừm, anh từng nói, giữa chúng ta, không có kẻ khác."
Cố Bắc Từ ngượng ngùng cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói lẩm bẩm.
Nghe được đáp án này, người đàn ông cuối cùng cũng thở phào, khoé mắt hiện lên chút ý cười.
"Ừm, anh chỉ có một tiểu yêu tinh là em."
Hoắc Tư Triệt ngâm cười mở môi, giọng nói mang theo sự trêu chọc nhàn nhạt.
Chỉ đáng tiếc Cố Bắc Từ bận cúi đầu xấu hổ nên bỏ lỡ mất ý cười cùng ánh sáng trong đôi mắt anh, ánh mắt ấy chứa đựng tất cả phong cảnh đẹp đẽ.
"Vậy anh có thể thả em xuống rồi.
Cố Bắc Từ nói bằng giọng sữa, suốt cả đêm duy trì một tư thế giống nhau làm cô sắp biến thành xác ướp cứng đờ rồi.
"Em chắc chắn?"
Người đàn ông cân nhắc mở miệng.
Cố Bắc Từ trước tiên là sững sờ một lúc, tiếp sau đó thì đột nhiên nhớ ra phong cảnh bên trong khăn tắm cô quấn. "Ôm em tới nhà vệ sinh trước đi..."
"Được.
Hoắc Tư Triệt thực sự thả cô vào trong bồn tắm lớn trong nhà vệ sinh, rồi vô cùng đứng đắn quay người rời đi, Cố Bắc Từ đột nhiên lại hơi buồn rầu.
Rõ ràng hai lần trước vẫn gấp gáp hỏi cô cho cơ mà, sao lần này lại thanh tâm quả dục như Đường Tăng thế?
Trong lòng cô vừa mới phỉ nhổ, chỉ nghe thấy bên ngoài vang lên một giọng nói.
"Cơ thể của em vẫn đang phục hồi, không được phép vận động kịch liệt, cũng không được phép uống rượu nữa."
Ách...vận động kịch liệt", ý là cô quá gấp gáp à?
Cố Bắc Từ nghe được lời này liên hận không thể đem bản thân chôn trong bồn tắm, vĩnh viễn không bước ra ngoài! Có lẽ cuộc sống chính là như thế, rõ ràng đã sắp xếp kế hoạch hoàn mỹ không khuyết điểm lại luôn luôn lấy thất bại và trò hê để kết thúc một cách ngượng ngùng, cuối cùng lại làm mọi chuyện rối tung rối mù.
Nhưng sau cùng chúng ta cũng có được người yêu bạn, sự thật lòng ấy.
Sau khi Cố Bắc Từ tắm xong, cùng đại ma vương đi ăn bữa sáng, vừa vào cửa đã nhìn thấy Lý Uý Nhiên và Thẩm Kiếm Tinh, nhóm ba người mặt như màu đất nằm bò ở trên bàn.
Nhìn thấy cô và đại ma vương bước vào, ba người đồng thời hiểu ngầm để lộ ra ánh mắt ai oán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận