Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 515:

Chương 515:Chương 515:
Chương 515:
"Anh hai, đợi đến giải thi đấu lần sau, em sẽ đến trường thi đấu cổ vũ cho anhU'
Anh hai, không phải đồng đội như em không mạnh, mà thực sự là đối thủ quá mạnh mà...
"Anh hai của cô với chị Trà đó ngược lại rất xứng đôi."
Đợi hai người đi xa, Đỗ Phương Hoa hoà vào cuộc vui nói với Cố Bắc Từ.
"Hả? Cô nhìn từ chỗ nào mà có cảm giác CP vậy?”
Cố Bắc Từ sững sờ, ngược lại cô lại cảm thấy hai người này giống như mèo và chuột vậy.
"Lễ nào vừa rồi cô không phát hiện ra sao? Anh hai của cô có tính cách như thế nào, những việc anh ấy không thích làm, ngay cả ba của cô còn không có biện pháp, thì cô gái một mét sáu này dựa vào cái gì làm sao có thể có được anh ấy?
Còn nữa, cô ấy một mét sáu đấy, cho dù là có nhảy lên, cũng không với tới tai của anh ấy."
Đỗ Phương Hoa nói với vẻ mặt như người từng trải.
Cố Bắc Từ hơi sững sờ, rồi mới chợt nhớ ra, anh hai đúng là cao hơn một mét tám lăm, nếu như nói anh ấy không phối hợp, thì làm sao chị Trà lại có thể với tới tai anh ấy chứ?
Đỗ Phương Hoa nói vậy, trái lại cô lại phát hiện ra có một cái gì đó đến rồi.
Chị Trà và anh hai là bạn học đại học, cơ duyên trùng hợp, lại cùng tham gia vào một câu lạc bộ thể thao điện tử. Lúc ban đầu chị Trà là thành viên của đôi, sau này không biết như thế nào, lại trở thành quản lý của câu lạc bộ.
Mặc dù mỗi lân anh hai không nghe lời, chị Trà đêu bùng nổ vì tức giận, nhưng lần nào cũng ngoan ngoãn để chị Trà túm trở về.
Kiếp trước, anh hai bị cô liên luy mà bị kết án tử hình, lúc đó chỉ có một mình chị Trà đến tiễn anh, cô láng máng nhớ rằng chị Trà khóc ngất ngay tại chỗ, sau này sức khoẻ vẫn luôn không tốt.
Lẽ nào... trong khoảng thời gian dài như vậy, cô đã không chú ý đến cái gì sao?
Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm bóng lưng ở đằng xa của hai người họ, vẻ mặt đăm chiêu.
"Theo tôi thấy, hai người này là Chu Du đánh Hoàng Cái, một người muốn đánh một người bằng lòng chịu đựng, chỉ có điều là..."
Đỗ Phương Hoa rất có kinh nghiệm, nói được nửa chừng, rồi lại ngừng lại.
"Chỉ có điều làm sao?"
"Chỉ có điêu không ai chịu chọc thủng lớp giấy cửa sổ này, vậy thì không biết kết cục sẽ là ở bên nhau hay là để lỡ mất nhau."
Trong mắt Đỗ Phương Hoa hiện lên một tia tiếc nuối, dường như đang nghĩ đến một việc gì đó rất xa vời.
"Tôi cảm thấy con người chị Trà không tệ, đáng tiếc là, củ mài bọc đường của tôi..."
Cố Bắc Từ than thở, đợi việc bên này của cô kết thúc, rôi mới tính đến việc làm bà mối.
Đoàn làm phim [Thanh Vân ký] bên cạnh.
Hứa Vận Nhi vừa mới kết thúc một cảnh quay không vui vẻ, chuẩn bị lên xe RV nghỉ ngơi.
Trong khoảng thời gian gân đây, Tô Phù Dung liên tục sắm thêm đồ cho cô ta, các đồ dùng hiện tại của cô ta, so với nữ chính Khương Viện còn tốt hơn.
Đúng lúc này, Khương Viện bên phía đối diện đi mới.
"Vận Nhị, tôi nghe nói anh hai nhà họ Cố đến thăm đoàn làm phim bên cạnh, cô cũng không phải là người nhà họ Cố sao? Cùng nhau đi tụ họp đi?"
Khương Viện ra vẻ không biết gì cả, nhiệt tình nói.
Vẻ mặt của Hứa Vận Nhi liên trở nên vô cùng lúng túng, lập tức nhớ đến cảnh tượng mất mặt lúc cô ta bị chặn lại ngoài cửa lần trước.
"Chị Viện, tiếp theo tôi còn có vài cảnh quay nữa, thời gian không kịp mất, buổi tối tôi sẽ tụ họp với họ sau."
Hứa Vận Nhi cố tình nói với giọng điệu thân thiết, để tránh khiến cho Khương Mẫn phát hiện ra sự thật về mối quan hệ xa cách của cô ta và Cố Thất Giác.
"Ồ, như vậy à, vậy cô nghỉ ngơi đi nhé."
Đáy mắt Khương Viện nén lại tia giễu cợt, thực ra mối quan hệ anh chị em giữa Hứa Vận Nhi và nhà học Cố, cô ta sớm đã rõ mồn mội.
Thấy đã đạt được mục đích, Khương Viện tuỳ ý đáp lại một câu, rồi bước đi.
Hứa Vận Nhi lên xe RV, lại nghĩ đến lời Khương Viện vừa mới nói, sắc mặt xám xịt vì tức giận, cầm điện thoại lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận