Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 173:

Chương 173:Chương 173:
Chương 173:
Người đàn ông kia hình như cũng giúp vợ của mình xách những túi to túi nhỏ đồ dùng.
Đại Ma Vương... chắc không phải là đang học theo đấy chứ?
Nghĩ đến đây, trái tim của Cốt Bắc Từ bỗng nhiên như bị một chiếc lông vũ nhẹ nhàng trêu đùa, ánh mắt rơi trên hai bàn tay đang nắm chặt... đột nhiên có chút cảm giác giống như một đôi vợ chồng mới cưới vậy...
Hai người bọn cô bây giờ như thế này, không phải là đang đi hẹn hò riêng sao?!
Hẹn hò với Hoắc Tư Triệt? Bản thân mình ở kiếp trước tuyệt đối không bao giờ đồng ý thì phải?
Cố Bắc Từ không kiềm chế được cong khóe miệng lên, cùng với Hoắc Tư Triệt đi sang cửa hàng tiếp theo. Vẫn còn chưa mua quà cho ba Hoắc và ông nội Hoắc nữa.
"Ba của anh thích màu xanh hay là màu đen?"
“Màu xanh."
"Ông nội hình như đã có một bộ cờ vua rồi nhỉ?"
"Ông nội rất thích sưu tầm."
"Anh thấy kiểu dáng này của Italy tốt hay là của Đức tốt? Làm sao đây, cả hai cái em đều muốn mua."
"Vậy thì mua cả hai đi."
Ở trong một cửa hàng, bọn họ giống như một đôi vợ chồng nhỏ bình thường vậy, vì chọn được quà mà phiền não, phải thảo luận với nhau, rõ ràng là rất bình thường nhưng Cố Bắc Từ lại rất thích bầu không khí này.
Mãi đến khi trời cũng đã tối, hai người họ mới mua xong sắm xong.
"Chúng ta về nhà thôi?" Cố Bắc Từ nắm lấy tay anh đi ra ngoài với một vẻ mặt mãn nguyện.
Nhưng lại không thấy anh động đậy, cô quay đầu lại nhìn anh với vẻ hoài nghi.
"Còn có quà của em vẫn chưa mua."
"Em?"
Cố Bắc Từ chớp chớp mắt.
"A, chúng ta đến đây là để mua quà cho gia đình của anh... em..."
Cô chưa kịp dứt lời, Hoắc Tư Triệt đột nhiên cúi người, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú được phóng đại ngay trước mắt cô, ánh mắt nghiêm túc, chỉ nghe thấy giọng nói từ tốn trâm thấp của anh bao phủ lấy cô.
"Tất cả mọi người đều có quà, anh không thể để vợ của mình không có được.
Cố Bắc Từ mặt đỏ bừng kéo đến tận mang tai. Cô còn nói anh ở kiếp trước không hiểu được thế nào là yêu một người, tại sao mỗi một câu anh tùy ý nói ra lại có sức sát thương đến như vậy?
Cũng quá biết trêu trọc rồi đấy nhỉ...
"Chọn một món mà em thích đi."
Phản ứng của cô gái lập tức làm cho người đàn ông vui vẻ, giọng nói trâm thấp của anh bao trùm toàn ý cười mà đến bản thân anh cũng chưa hề nhận ra.
Cố Bắc Từ chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, căn bản không kịp suy nghĩ gì, tâm mắt cô liếc đến một đôi cốc sứ tình nhân trên kệ trưng bày, vội vàng mở miệng nói.
"Vậy lấy cái kia đi, em với anh mỗi người một cái.'
"Em chắc chắn?"
Đáy mắt Hoắc Tư Triệt cuộn trào mãnh liệt sóng ngâm, giọng điệu vẫn cố gắng bình tĩnh. "Em chắc chắn, vẫn là lấy đôi cốc này."
Cố Bắc Từ phản ứng lại, lời cũng đã nói ra rồi, cô đột nhiên cũng không biết tại sao lại muốn mua đồ đôi nữa?
"Được, ông chủ, gói cái này lại cho tôi."
Mặc dù Hoắc Tư Triệt vẫn giữ nguyên biểu cảm vui giận không rõ ràng, nhưng sắc tối dưới đáy mắt đã nhạt đi rất nhiều.
Khi hai người bước ra khỏi Đại Tam Nguyên thì phát hiện Chiến Anh đang lẻ loi một mình đứng ở góc phố.
Chiến Anh vừa nhìn thấy Hoắc Tư Triệt, liền chạy qua ngay, giọng điệu tủi thân nói.
"Ông chủ, không phải anh nói là sẽ gửi định vị cho tôi sao?”
"Điện thoại hết pin rồi."
Hoắc Tư Triệt không chút do dự trả lời.
HÀ"
Chiến Anh đáp lại một tiếng với vẻ nghi ngờ, nhưng anh rõ ràng nhớ là hôm nay ông chủ không có dùng điện thoại nhiều, sao có thể hết pin được?
Lúc này, Hoắc Tư Triệt đã nắm tay Cố Bắc Từ đi trước, đột nhiên, điện thoại trong túi anh vang lên.
Chiến Anh lại nghe thấy tiếng tim mình vỡ vụn.
Mẹ nó, ông đây bị thất sủng rồi!
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận