Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 731:

Chương 731:Chương 731:
Chương 731:
Cố Bắc Từ ngẩng đầu ngơ ngác nhìn đại ma vương, vừa vặn người đàn ông cũng đang nghiêng người qua nhìn cô, sau đó bốn mắt nhìn nhau.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Trong giây phút ấy nhịp tim của cô đập mạnh từng tiếng từng tiếng.
Phạm quy quá rồi! Sao lại có thể nói lời thật lòng ở trước mặt người lớn như thế hả-
'Khụ khụ khụ khụt”
Cố Bắc Từ nhất thời khẩn trương sặc nước canh vừa uống, người đàn ông vội vàng chân tay luống cuống lấy khăn giấy lau cho cô, cứ thế này, chủ đề vừa rồi bất giác được bỏ qua.
Ăn cơm xong, Hoắc Tư Triệt tới thư phòng xử lý công việc chất đống như núi, Cố Bắc Từ cũng tìm cái cớ để trở về phòng nghỉ ngơi. "Đi đi, đi đi, nghỉ ngơi cho tốt!"
Không nghĩ tới mẹ Hoắc hôm nay không giữ cô lại chơi rubik, lại còn không ngừng thúc giục cô mau chóng trở về phòng.
"Đúng rồi, Tư Triệt, đừng làm việc tới quá muộn, chú ý chăm sóc Tiểu Bắc hơn, nghe thấy chưa?”
"Ừm"
Người đàn ông gật gật đầu liên lên lâu, Cố Bắc Từ theo phía sau đại ma vương, nhưng cứ cảm thấy nụ cười ban nãy của mẹ Hoắc cực kỳ có hàm ý.
Chờ sau khi hai đứa trẻ đều lên lầu, mẹ Hoáắc kích động che miệng lại cười, ba Hoắc một mặt lơ mơ nhìn bà chằm chằm.
"Vợ ơi, hôm nay em sao thế? Kỳ lạ như vậy.
“Tôi còn chưa nói ông đâu, hôm nay tôi liêu mạng đưa mắt ra hiệu với ông, sao ông lại cứ không hiểu ý của tôi thế?"
Mẹ Hoắc không vui lườm ba Hoắc.
"Hả? Anh còn tưởng là em liếc mắt đưa tình với anh cơt"
Ba Hoắc mặt đầy ngạc nhiên, hoá ra ông phí công kích động à.
"Đưa tình cái củ su hào nhà ông! Hai đứa trẻ Tư Triệt và A Từ này đều đã đính hôn bao nhiêu lâu rồi vẫn luôn không có động tĩnh. Hôm nay không dễ gì hai đứa nó mới trở về, người làm mẹ như tôi đây tất nhiên phải giúp nó một tay, muốn có cháu thì phải dựa vào cố gắng của bản thân!"
Mẹ Hoắc híp mắt lại, nhớ tới lúc trước dặn dò dì Minh, tất cả món ăn đều được làm vô cùng có lợi cho nhân loại êm ái.
"Giúp một tay cái gì... ồ, chẳng trách thức ăn hôm nay toàn là món đại bổi"
Lời của ba Hoắc nói tới một nửa cuối cùng cũng phản ứng lại được. "Bây giờ ông biết rồi chứ, hai đứa nó hôm nay đều ăn không ít đâu, cháu trai của tôi đang vẫy tay với tôi kìa. Tôi có phải nên tắt công tắc điện giúp tụi nó không? Để tôi xem thằng nhóc thối Tư Triệt này không có điện thì làm việc kiểu gì!"
Mẹ Hoắc xắn tay áo lên, lộ ra một nụ cười hạnh phúc.
Phía sau, chồng của bà sờ sờ mũi.
"Vợ ơi, anh chảy máu mũi rồi."
Trên tâng.
Cố Bắc Từ nằm trên giường lật đi lật lại, mặc dù cô đã cố gắng hết mức để không ăn những món đại bổ kia rồi, nhưng mà cả người vẫn cảm thấy không thoải mái lắm.
Xem ra đồ ăn của mẹ Hoắc e rằng không đơn giản chỉ là thập toàn đại bổ như thế.
Nửa đường cô lặng lẽ đi một chuyến tới thư phòng, mắt thấy người đàn ông đang chăm chú xử lý công việc, cô thực sự không mở miệng nổi, chỉ có thể quay về phòng tắm nước lạnh.
Vừa trở lại giường, điện thoại liên vang lên, là Quý Uý Nhiên gửi ảnh tình nhân của cô ấy và Thẩm Kiếm Tinh vào trong nhóm bạn thân của ba người bọn cô.
Cố Bắc Từ lập tức gửi một nhãn dán ngưỡng mộ, Quý Uý Nhiên trả lời lại rất nhanh.
[Quý Uý Nhiên: Hoắc tổng nhà các cậu nghìn dặm xa xôi tới thăm cậu, có gì mà phải ngưỡng mộ chứ. |
[Cố Bắc Từ: Ngưỡng mộ cuộc sống vợ chồng êm ấm của các cậu. |
Gửi câu này đi xong, Cố Bắc Từ đột nhiên lấy lại tinh thần, hỏng rồi hỏng rồi, sao cô lại nhất thời hô đồ đi gửi câu này chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận