Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 885:

Chương 885:Chương 885:
Chương 885:
Đỗ Thư Tĩnh hét toáng lên, đám vệ sĩ theo bản năng đến bảo vệ cô ta, nên không có ai rảnh rỗi để ý đến Cố Bắc Từ, ngay lúc đó Cố Bắc Từ đã nhanh chóng mở cửa ở sau lưng xông ra, một chiếc trực thăng vừa dừng trên không chung!
"Đuổi theo!"
Đỗ Thư Tĩnh nhanh chóng phản ứng liên lao ra trước, mặc dù chỉ cách nhau vài giây nhưng mà đã quá muộn rồi. Cố Bắc Từ đã dựa vào dây kéo bên hông trực thăng và trực tiếp lên máy bay, bay lên không trung vài mét!
Ngay chốc lát, Đỗ Thư Tĩnh lập tức giơ khẩu súng lục của mình lên và chĩa vào Cố Bắc Từ.
"Muốn chạy hả? cô sẽ chỉ là cái xác mà thôi"
Lúc này tình huống ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên giọng nói của Diệp Khản ở phía sau vang lên.
"Thư Tĩnh! Cô không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Đỗ Thư Tĩnh hơi thay đổi, chỉ có thể lặng lẽ trong khẩn cấp giấu khẩu súng lục giảm thanh trong váy của cô ta, Cố Bắc Từ bị treo ở giữa không trung nhìn thấy Diệp Khản xuất hiện, rốt cuộc đã thở phào nhẹ nhõm thể hiện rõ trên khóe môi.
Mặc dù anh chàng này mọi lần đều gây phiên phức vô cùng, nhưng anh ta thực sự đã đóng một vai trò quang trọng nào đó vào tại thời điểm mẫu chốt này, vì vậy tạm thời sẽ không phàn nàn về anh ta trong lúc này nữal
"Ôi! Tại sao lại là Cố Bắc Từ nữa!"
Diệp Khản cũng nhìn thấy Cố Bắc Từ trên trực thăng, nhất thời nóng nảy nói.
"Bệnh thần kinh, lân này cũng cần đưa ra máy bay trực thăng sao? Cô ta lấy đâu ra tiên?"
Đỗ Thư Tĩnh sắc mặt xanh mét, cô không muốn nghe thấy giọng nói huyên náo của Diệp Khản nên nhạt nhẽo nói.
"Tôi có hơi mệt, anh ở đây xử lý nhé!"
"Oh”
Diệp Khản sững người đáp lại, cả người đứng im hồi lâu không nhúc nhích.
Anh ta dí nhiên có một chút sợ hãi vì chuyện này đã chạm vào sống lưng của mình.
"Tại sao vừa rôi Thư Tĩnh nói với sát khí như vậy?"
Hơn nữa giọng điệu ra lệnh lạnh lùng khiến anh ta cảm thấy hơi khó chịu.
Dù sao anh cũng xuất thân là con cưng của một gia đình có tiếng tăm, ngoại trừ trước mặt Hoắc Tư Triệt ra thì anh ta cũng được coi là chưa từng bị người nào sai khiến cả. "Bỏ đi, tiệc đính hôn cứ thế này thì hỏng mất, đổi lại tôi, tôi cũng sẽ không có vui. Tôi sẽ đi hỏi lão đại cho rõ ràng!
Diệp Khản sờ sờ đầu mình, tự an ủi mình vài câu, rồi đi vê phía phòng nghỉ ngơi của Hoặc Tư Triệt.
Trong phòng nghỉ.
Khi Diệp Khản xông vào phòng, người đàn ông vừa mới vẽ xong một bức tranh trên bàn, Chiến Anh thuận lợi cầm lên, biểu cảm sửng sốt.
"Vẽ gì đây... Cố Bắc Từ?!"
Diệp Khản theo bản năng nhìn lên dò xét để xem sự kích động của anh ta, nhưng không ngờ vừa nhìn thấy lại tức giận như vậy. Hoắc Tư Triệt lập tức bắt được mấu chốt chuyện, ánh mắt thản nhiên nhìn Diệp Khản.
'Cậu quen sao?”
"Không không không, loại người thuộc loại cặn bã này tôi không có quen.
Diệp Khản sợ hãi nhớ lại ký ức về lão đại, vội lắc đầu từ chối.
Nhưng Hoắc Tư Triệt cũng không có để cho anh ta đi.
"Trong ba ngày, tôi muốn toàn bộ tư liệu vê cô ấy."
nÀ2"
Chiến Anh và Diệp Khản đồng thời sững sời Thật không dễ dàng gì để lấy được toàn bộ tư liệu Cố Bắc Từ sau một thời gian dài như vậy, sau bao ngày trôi qua mà người phụ nữ này lại xuất hiện?!
Nhưng lệnh của lão đại, anh ta phải đồng ý. Hai người bước ra khỏi phòng nghỉ của Hoắc Tư Triệt, Diệp Khản đóng cửa lại, bắt đầu phàn nàn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận