Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 125:

Chương 125:Chương 125:
Chương 125:
Đợi sau khi bóng hình của Đại ma vương biến mất sau cánh cửa, cô lập tức tại nhảy nhót tại chỗ như một con khil
Còn học theo mà nhảy nhảy cái đoạn vũ đạo âm nhạc ngớ ngẩn nào đó, trông cô lúc này chẳng khác gì cây rong biển lắc lư điên cuồng vậy.
Không nghĩ tới, người nào đó vừa lên lâu liên lùi lại sau câu thang hai bước, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng này...
Buổi tối, Chiến Anh rất có mắt mà sắp xếp một dì dọn dẹp khác tới thu dọn bát đũa.
Cố Bắc Từ tắm rửa một cái, tâm tình rất tốt nhảy lên trên giường nằm.
Cũng không biết Đại ma vương rốt cuộc có phát hiện ra món quà thứ ba của cô không nữal
Trong thư phòng, Hoắc Tư Triệt vừa mới mở một cuộc hội nghị video qua điện thoại, sau khi ấn xuống màn hình notebook, lúc này anh mới để ý trên bàn làm việc có nhiều hơn mấy thứ.
Một hộp thuốc dài màu trắng không biết đã được đặt trên bàn từ lúc nào, cái này rõ ràng không phải là đồ của anh.
Ánh mắt sắc bén của người đàn ông lúc này phát hiện ra phía dưới của hộp còn đè lên một giấy dán tiện lợi hình trái tim.
Anh vừa rút ra liên thấy.
"Em đã cố ý trao đổi với lão Phí, thuốc này đối với dạ dày rất tốt, mỗi ngày uống loại nào, uống như thế nào em đều có ghi trên hộp thuốc rồi đó. Triệt ca ca nhất định phải uống thuốc đúng giờ nhat”
Nét chữ đầy tiêu sái này, hoàn hoàn là phong cách của Cố Bắc Từ. Lúc này di động bỗng nhiên vang lên, người gọi hiển thị trên màn hình đúng là lão Phí mà mấy năm nay chuyên môn giúp anh xem bệnh dạ dày.
"Lão Phí?"
"Tư Triệt à, tôi bận quá nên chưa nói với cậu, cậu và cô bé kia hiện tại thế nào rôi?"
Nhắc tới Cố Bắc Từ, trong đáy mắt của Hoắc Tư Triệt liên xẹt qua tia dịu dàng ngắn ngủi.
"Không có biến hóa quá nhiều."
Tuy rằng lão Phí đã lớn tuổi rồi, nhưng mà vẫn rất thích hóng hớt, Hoắc Tư Triệt cũng kính trọng ông, đem ông coi như trưởng bối của mình, cũng ít nhiều nhắc tới chuyện về Cố Bắc Từ.
Thế nên lão Phí có biết Cố Bắc Từ, nhưng mà Cố Bắc Từ cũng không biết lão Phí.
"Không có? Tên nhóc này cậu lừa tôi cái mông! Đôi mắt của ông Phí này chính là sáng như tuyết! Mấy ngày hôm trước cô nhóc kia còn chuyên môn tới hỏi tôi nhiêu vấn đề, nói rằng dạ dày của bạn trai mình vẫn luôn không tốt lắm, nêu rõ chi tiết bệnh trạng luôn, người đó rõ ràng chính là cậu!
Nghe thấy những lời này, đồng tử của người đàn ông liên co rụt mạnh!
Hóa ra ngày đó cô tới bệnh viện trung y không phải vì Tưởng Ngọc Đường, mà là vì anhil
Hoắc Tư Triệt ngước mắt, tâm mắt dừng lại ở trên mấy hộp thuốc nhỏ màu trắng kia, trên mỗi nắp hộp đều ghi lại cẩn thận tên thuốc, liều dùng và thời gian sử dụng...
Toàn bộ đều là Cố Bắc Từ tự tay viết, giọng nói của lão Phí vẫn vang lên bên tai như cũ.
"Chúc mừng cậu nha Tư Triệt, cây vạn tuế rốt cuộc cũng nở hoa rồi, cô nhóc kia vẫn còn nhỏ, sau này phải biết bao dung, thương con bé nhiều hơn đó..."
Hóa ra ngày đó cô tới bệnh viện trung y không phải vì Tưởng Ngọc Đường, mà là vì anhl
Hóa ra hôm nay cô sớm chuẩn bị một bàn đồ ăn lớn, hoa tươi lấy lòng, hao hết tâm tư chính là vì để đón anh về nhài
Hoắc Tư Triệt đột nhiên đứng lên, đi nhanh về phía phòng ngủ, giờ này khắc này, anh gấp không chờ nổi mà muốn nhìn thấy mặt của cô gái.
Cho tới khi anh đẩy cửa phòng ngủ ra, bên trong phòng đèn đã tắt rồi, dưới ánh đèn tối mù mờ, cô gái yên tĩnh nằm ở trên giường, giống như đã ngủ rồi.
Hoắc Tư Triệt mạnh mẽ kiêm chế cảm xúc lại, bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi đi tới trước giường.
Anh nhẹ nhàng nằm ở bên cạnh cô, nương ánh trăng mà nhìn khuôn mặt khi ngủ của cô, bỗng nhiên nhớ tới trên bàn cơm, cô hỏi anh cái vấn đề kia.
Vì cái gì học nấu cơm?
Bởi vì em đã nói qua, tương lai em muốn gả cho một người đầu bếp, sẽ làm các loại ăn ngon cho em ăn.
Tiểu Bắc, em đã quên mất, nhưng anh không có quên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận