Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 933:

Chương 933:Chương 933:
Chương 933:
Cố Bắc Từi
Nghĩ tới đây tay của Đỗ Thư Tĩnh đang cầm dao và nĩa không thể không dùng lực bóp mạnh, cái dao và nĩa nhỏ trong tay cô ta bỗng nhiên từ từ cong lại, cô ta đang tưởng tượng cái dao và nĩa thành cổ của Cố Bắc Từ.
Cô ta lại rất hưởng thụ cảm giác khiến cho chúng từ từ gãy đôi.
"Cô thật sự không biết rõ sao?"
Hoáắc Tư Triệt ý vị sâu xa truy hỏi một câu, đôi mắt sắc nhọn như chim ưng đó nhìn cô ta chằm chằm.
"Đúng, em không biết rõ."
Đỗ Thư Tĩnh trả lời đến nghĩ cũng không nghĩ, cố ý nâng cao giọng lên che đậy sự chột dạ trong lòng của cô ta.
"'A Triệt, đột nhiên em cảm thấy không được khỏe, anh đưa em về được không?
Cô ta sợ Hoắc Tư Triệt sẽ hỏi tiếp những chuyện không nên hỏi nên liền nghiêng đầu thấp giọng van nài nói.
"Được."
Ánh mắt sắc lạnh của Hoắc Tư Triệt cuối cùng hiện lên một chút lo lắng, nhẹ nhàng trả lời một tiếng.
"Nhớ nghỉ ngơi sớm."
Anh đưa Đỗ Thư Tĩnh lên trên xe, khó khăn căn dặn thêm một câu.
"Vâng, anh cũng vậy nhé. Cuối tuần em sẽ cùng với anh đi kiểm tra sức khỏe."
Đỗ Thư Tĩnh mỉm cười trả lời, nụ cười tiêu chuẩn đó giống như trên một tờ quảng cáo, tìm không ra bất kỳ sơ hở nào.
Chỉ đến khi xe khởi động cơ, trên kính không còn nhìn thấy gương mặt Hoắc Tư Triệt nữa, Đỗ Thư Tĩnh mới kéo cửa sổ xe lên, nét mặt lập tức lạnh trở lại, đến nụ cười cũng nhanh chóng đông cứng.
Cô ta lập tức lấy một chiếc điện thoại đặc thù ra, điện đến cho tiến sĩ Chương, sau khi kể lại sự việc phát sinh lúc nảy một cách ngắn gọn bằng lời xong, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị nói.
"Tiến sĩ Chương, tôi bỏ ra nhiều tiên như vậy, ông lại báo đáp cho tôi hiệu quả như thế sao?"
"Hả... Đỗ tiểu thư, trong thuốc đó có hai loại thành phần, một loại khiến cho Hoắc Tư Triệt mất trí nhớ, một loại là khiến cho Hoắc Tư Triệt trở thành con rối của cô, nó có thể khiến cho Hoắc Tư Triệt ngoan ngoãn nghe lời của cô, nhưng nó vĩnh viễn không thể thay thế nổi dopamine (dopamine là một trong những hormone quan trọng trong não, liên quan đến cảm giác hạnh phúc, động lực, trí nhớ,. . ), khiến cho Hoắc Tư Triệt yêu cô. Vả lại..."
Trong điện thoại, tiến sĩ Chương chậm rãi giải thích, nói đến đây, còn dừng lại, trong lòng Đỗ Thư Tĩnh bỗng chốc có dự cảm chẳng lành.
"Vả lại cái gì nữa?"
"Vả lại dopamine sẽ làm loãng đi tác dụng của loại thành phần này, nếu như trong cơ thể Hoắc Tư Triệt sản sinh một lượng lớn dopamiine, thì hiệu quả này dần dần sẽ yếu đi."
Tiến sĩ Chương nhỏ tiếng trả lời.
"Ông nói cái gì? Tôi trả giá nhiều như thế, tôi đầu tư vào người ông nhiều tiền như vậy, kết quả một chất dopamine đó làm cho cái thuốc này trở vê nguyên mẫu, ông như thế mà còn dám xưng là tiến sĩ thiên tài à?
Tên họ Chương kia! Lòng kiên nhẫn của tôi có giới hạn, ông có biết con người nếu như hết giá trị lợi dụng rồi thì chết đi sẽ là giá trị cuối cùng không?”
Đỗ Thư Tĩnh u ám nói.
Không ngờ là tên tiến sĩ Chương đối với cô là một người ngoan ngoãn lại đột nhiên cười lạnh lên một tiếng.
"Hừm! Sớm đã biết Đỗ tổng lòng dạ độc ác, thủ đoạn ăn cháo đá bát quả nhiên thuận buôm xuôi gió dùng, nhưng cô đừng có quên, trong thiên hạ có thể chế tạo được loại thuốc đó chỉ có tôiI
Không có tôi, Hoắc Tư Triệt sẽ rất nhanh nhận thức được đây là trò lừa bịp, anh ta có không nhớ Cố Bắc Từ đi nữa, thì cô cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì đâu!
Giờ cô và tôi là châu chấu trên một chiếc thuyền, muốn Hoắc Tư Triệt hoàn toàn nghe lời cô, vậy thì tiếp tục ủng hộ việc nghiên cứu của tôi! Tôi sẽ tạo ra càng nhiều thuốc hơn cho cô!"
"Tại sao tôi phải nghe ông?"
Đỗ Thư Tĩnh thậm chí tức đến phát ra tiếng cười, cô ta từ đó đến nay chưa từng bị người khác đe dọa như thế. "Bởi vì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận