Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 152:

Chương 152:Chương 152:
Chương 152:
"Cậu đang nghĩ gì thế? Không ngồi xuống à?"
Lộ Tiểu Tang không biết cô đang nghĩ gì, đưa tay vẫy vẫy trước mặt cô.
"Oh."
Cố Bắc Từ theo Lộ Tiểu Tang vê chỗ ngồi xuống, lúc này vẫn còn sớm, trong phòng học vẫn chưa có nhiều người, hoàn cảnh xung quanh hiện ra vô cùng yên tĩnh.
"Tư Thần, buổi chiêu chúng ta phải nắm vững tiết mục biểu diễn rồi, tớ còn một nội dung nhỏ vẫn chưa thành thạo lắm, tớ không muốn kéo chân cậu đâu."
Một nữ sinh ngại ngùng mở miệng.
"Không có kéo hay kéo chân nhau gì hết, chúng ta là một đội, cùng nhau cố gắng."
"Ừm, tớ nhất định sẽ cố hết sức, tuyệt đối không thể khiến cậu thua cô ta."
Thua ai? Cố Bắc Từ còn muốn nghe tiếp, đúng lúc này, Vu Cố và Hứa Vận Nhi vừa nói vừa cười bước vào lớp. Trên tay Vu Cố còn cầm cặp sách của Hứa Vận Nhi, hai người vừa vặn cũng nhìn thấy Tư Thần.
"Vu Cố, anh đưa cặp sách cho em đi."
Hứa Vận Nhi cố ý khó xử lên tiếng.
Vu Cố lướt mắt qua Tư Thần, không thèm để ý nói: "Không sao đâu, anh cầm tới bàn học cho em."
Từ hôm qua, lúc biểu đạt nội tâm của mình trước mặt mọi người xong, anh ta phát hiện Tư Thần vẫn giống như trước, không phản ứng gì, cũng không nói với gia đình hai bên.
Nhưng mà bữa cơm đã đặt sẵn hôm qua, đột nhiên Tư gia lại từ chối, làm cho lão Vu mắng anh ta một trận.
Trong lòng nuốt một bụng tức, nên anh ta lại càng không muốn để ý đến Tư Thần. Hơn nữa anh ta càng thêm không kiêng nể gì cả, ở trước mặt Tư Thần, cũng càng lúc càng buông thả bản thân.
Tư Thần trơ mắt nhìn Vu Cố lạnh nhạt như thế, cuối cùng vành mắt cũng đỏ lên, cúi thấp đầu, mặt đầy thất vọng.
Cố Bắc Từ quan sát toàn bộ, trong lòng thầm thở dài.
Đau dài không bằng đau ngắn, Tư Thần cậu vẫn nên sớm nhìn rõ con người của tên Vu Cố này đi!
Lúc này chuông vào lớp vang lên, giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, nói về việc kỷ niệm thành lập trường.
"Các bạn học chắc đều biết thứ sáu tuân này chính là lễ kỉ niệm năm mươi năm ngày thành lập trường trung học quý tộc S của chúng ta rồi nhỉ. Lần kỷ niệm thành lập trường này không giống các năm trước, không chỉ có Bộ giáo dục và truyền thông tham gia, còn có cả những học sinh có tiếng tăm của các khoá trước cũng sẽ tới. Đến lúc đó nhà trường sẽ phân phát quần áo kỷ niệm thống nhất, mong các bạn nhất định phải mặc, đừng có bôi nhọ trường trung học quý tộc S chúng ta, đặc biệt là trước mặt trường trung học quý tộc X, nhất định phải thể hiện hết khí thế của chúng ta, đã nghe rõ chưal"
"Rõ rồi ạ!"
Học sinh cả lớp lập tức đồng thanh hô lớn, khí thế giống như phải ra chiến trường.
Cố Bắc Từ đeo tai nghe mà cũng bị dọa giật mình, cô đang muốn nằm bò ra ngủ, chỉ thấy giáo viên chủ nhiệm cười tít mắt đi tới chỗ cô.
"Bạn học Cố à, hiệu trưởng hy vọng trong ngày kỷ niệm thành lập trường, em đại diện cho các học sinh ưu tú khối mười hai lên phát biểu, đây là bài diễn thuyết nhà trường chuẩn bị cho em, nhưng mà diễn thuyết thì cần giấy đọc, hay là hai ngày này em có muốn luyện đọc một chút không?”
"Em ạ?
Giọng Cố Bắc Từ hơi kinh ngạc.
"Việc này để Tư Thần làm không phải là được rồi sao ạ?"
Ba năm nay Tư Thần vẫn luôn ngồi vững trên ngai vàng ở vị trí thứ nhất, loại chuyện đọc diễn văn phát biểu kiểu này là sở trường của cô ấy.
Giáo viên chủ nhiệm nâng kính mắt, nhanh chóng kiên trì giải thích.
"Cái này... bạn học Tư Thân phải chuẩn bị cho Cuộc chiến tường vi, thực sự không có thời gian. Mà bây giờ em lại đứng thứ nhất toàn khối, hơn nữa những việc em từng trải qua cũng khá có tính truyên kì."
Thực ra chủ nhiệm lớp đang điên cuông phỉ nhổ trong lòng, còn không phải vì hiệu trưởng muốn khoe khoang trường trung học S có hai thiên tài à. "Vâng, em biết rồi ạ."
Cố Bắc Từ gắng gượng tiếp nhận bài văn dài năm trang giấy, chủ nhiệm lớp lập tức thở phào.
Sau khi hai tiết đầu buổi sáng qua đi, Đường Dục gửi tới hai mươi khúc nhạc violin đứng đầu, nói là bên phía đoàn phim [Thời gian đẹp nhất] cung cấp yêu câu phải nắm chắc, Cố Bắc Từ nhận được nhạc phổ, đeo đàn tới phòng dạy nhạc tập luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận