Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1159:

Chương 1159:Chương 1159:
Chương 1159:
"Có ýgì?
Hoắc Tư Triệt nhìn xuống, trong đôi mắt sâu xa hiếm khi hiện lên một chút nghi ngờ.
"Không có gì, anh cùng đi câu cá với anh cả bọn họ đi."
Cố Bắc Từ trong đáy lòng lặng lẽ thở phào, cô rất muốn cùng với đại ma vương thảo luận về chuyện trong giấc mơ, đáng tiếc đại ma vương lúc này lại không có cách nào cùng cô có sự đồng cảm.
Cô dứt khoát đổi chủ đề, thúc giục anh đi để thả lỏng một chút.
"Thật sự không cân anh ở bên em sao?”
Đại ma vương cúi thấp đầu trưng câu hỏi.
"Không cần đâu, có tôi là được rồi, anh nhanh chóng đi đi.
Anh hai tay câm hai đôi bao tay đi từ bên trong ra, hung hăng mở miệng nói.
Anh hai một thân cơ bắp cuồn cuộn như bây giờ, trải qua lễ rửa tội bằng máu, tâm vóc một chút cũng không kém đại ma vương, thêm nữa cơ thể đại ma vương đang trong giai đoạn hồi phục, thoạt nhìn anh hai thậm chí còn cường tráng hơn đại ma vương một chút.
Đây có lẽ là nguyên nhân anh hai bây giờ không sợ chết như vậy.
Đại ma vương không nói gì, chỉ là lạnh lùng nhìn anh hai, trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chất.
Cố Bắc Từ bị kẹp giữa hai một bên nhìn đại ma vương, một bên nhìn anh hai, bỗng chốc có chút đau đầu.
"Nếu như hai người thích hoa hướng dương như vậy, hay là các anh cùng nhau làm?" Cố Bắc Từ cẩn thận mở lời đưa ra câu hỏi, kết quả ánh mắt hai người nam nhân ngay lập tức chuyển lên người cô, nỗi oán hận trong ánh mắt giống hệt nhau.
"Ơ..
Cố Bắc Từ liền cảm thấy đau khổ, đây là nỗi khổ nhân gian vừa hạnh phúc vừa ngượng ngùng đây à.
"Triệt ca ca, trưa nay em vẫn muốn ăn tôm sốt cà của anh làm có được không?”
Trong lòng Cố Bắc Từ bất đắc dĩ, chỉ đành nắm tay đại ma vương, giọng nói mềm mại làm nũng.
Thực ra cô cũng rất lâu rồi chưa trò chuyện với anh hai, cũng cân một chút thời gian, thêm vào đó, cô không cần nói quá nhiều, chỉ cân một ánh mắt ám hiệu, đại ma vương sẽ lập tức có thể hiểu, cô muốn cái gì.
"Tôi rất nhanh sẽ quay về." Ngữ khí của anh có chút không khách sáo nói, nắm lấy tay của cô nhẹ nhàng véo một cái mới bỏ cô ra.
"Em sẽ làm xong sớm, rồi đi tìm anh."
Cố Bắc Từ dùng ngữ điệu dỗ con nít, hết sức dỗ dành đại ma vương.
"Được."
Đại ma vương cầm dụng cụ câu cá rồi rời khỏi nhà, Cố Bắc Từ liên cùng bận rộn với anh hai, hai người đội nón lá, đeo bao tay, ngồi trên cái ghế nhỏ trong hoa viên, anh hai tách từng cánh hoa hướng dương xuống, Cố Bắc Từ chịu trách nhiệm lấy hạt hoa hướng dương ra.
Hai người tám chuyện trên trời dưới đất, rất lâu rôi không có thảnh thơi an nhàn như vậy. Chỉ là Cố Bắc Từ có thể cảm giác được, anh hai hình như... có tâm tình.
“Anh hai, sau này anh định làm gì? Anh cả nói, anh lại không có ý định quay về Cố Thị."
Cố Bắc Từ thăm dò mở lời hỏi.
Trong mắt Cố Thất Giác hiện lên một chút mù mờ.
"Anh cũng chưa nghĩ xong, có điều bây giờ quan trọng nhất, là em."
Anh theo tư duy quen thuộc nói, Cố Bắc Từ khẽ nhíu mày, lập tức cắt đứt lời anh.
"Không, em đã sống rất hạnh phúc rồi, không cần anh lại lo lắng vì em nữa, giờ ngược lại người khiến em lo lắng, là anh."
"Anh?"
Trên mặt anh hai dần dần hiện lên một chút ngạc nhiên.
"Đúng!"
Cố Bắc Từ gật đầu lia lịa, do dự một lúc, vẫn là truy hỏi.
"Sau này anh có liên lạc với chị Trà không?” Mặc dù giấc mơ là sự sắp đặt của đại ma vương, nhưng giấc mơ đó là căn cứ vào hiện thực, anh cả từng nói là, chị Trà mỗi tháng đều đến phần mộ của anh hai thắp hương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận