Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 244:

Chương 244:Chương 244:
Chương 244:
Nhìn một chút, trong đầu Cố Bắc Từ nhớ lại chuyện xảy ra ngày đó lúc ở nhà cũ Hoắc gia, bất giác cảm thấy từ đáy lòng nóng ran lan đến trên mặt cô.
Không thể nhìn! Không thể nhớ lại.
Trong lòng có một tiểu nhân đứng đắn lớn tiếng ở bên tai Cố Bắc Từ nhắc nhở.
Xem đi, đây là chông hợp pháp có gì mà không thể nhìn!
Cố Bắc Từ vừa muốn dời đi ánh mắt, một tiểu nhân tà ác khác lại nhảy ra, ở bên tai kia của cô âm ï.
Hai cái tiểu nhân lực lượng tương đương còn đang mắng chửi lẫn nhau, làm Cố Bắc Từ muốn sụp đổ.
"Đẹp mắt không?”
Bỗng nhiên, một âm thanh trâm thấp bên trong có chút chế nhạo vang lên trước mặt cô, người đàn ông đúng vào thời khắc này ngước mắt lên, ánh mắt nghiên ngẫm nhìn chằm chằm cô. Bả vai Cố Bắc Từ hơi run, giống như một học sinh tiểu học đang làm chuyện xấu bị thây giáo bắt gặp, mặt "Bá" một chút liên đỏ đến mang tai.
"Đẹp mắt..."
Cô vậy mà lại đần độn, đoàng hoàng trả lời câu hỏi của đại ma vương!
Nói xong Cố Bắc Từ lập tức hối hận, lúng túng rút tay về muốn che mặt mình, lại bị đại ma vương dùng sức nắm chặt, muốn rút ra cũng không được.
"Tại sao mặt lại đỏ như thế?"
Người đàn ông cố ý từ từ đứng dậy đến gần, còn làm bộ nghiêm trang hỏi cô, đúng là hỏi chuyện không nên hỏi, bầu không khí dần trở nên mập mờ, trong không khí đều là bong bóng màu hồng. "Cái đó... máy điều hòa không khí mở có chút cao...
Cố Bắc Từ chột dạ tìm một cái cớ vớ vẩn muốn rời đi.
"Phải không? Tiểu Bắc?"
Giọng người đàn ông nghiên ngẫm, lúc nói chuyện còn không ngừng nghiêng người sát lại gân, Cố Bắc Từ trực tiếp bị dồn đến một góc ghế salon, đột nhiên dưới chân cô lắc một cái, trực tiếp ngã xuống.
Thời điểm ngàn cân treo sợi tóc ấy, Hoắc Tư Triệt vội vàng đưa tay đỡ lấy đầu cô, cùng nhau ngã nhào ở trên ghế, thân thể hai người đột ngột chồng lên nhau, mắt chạm mắt, một khoảng cách gần gũi. ..
Cố Bắc Từ theo bản năng nheo mắt lại, không dám nhìn mặt đại ma vương, đừng lại gần thêm nữa, nếu gân thêm nữa cô không dám chắc sẽ ngăn chặn được thú tính của mình bộc phát đâu! Cô không nhịn được giãy giụa một cái, muốn mau chạy trốn.
Nhưng mà người đàn ông đã sớm nhận ra được ý đồ của cô, một tay chống đỡ phía bên ngoài ghế salon, đem cô giam cầm ở trong ngực, ngăn chặn đường lui duy nhất của cô.
"Đừng động.
Hoắc Tư Triệt khàn giọng, anh đang rất cố gắng để kiềm chế, càng cấm dục càng làm người khác muốn nổ tung!
Cố Bắc Từ muốn lấp kín lỗ tai mình, trời ạ! Giọng nói của người đàn ông này tại sao có thể mê hoặc như vậy!
Trong đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Tư Triệt dao động mạnh, anh chăm chú nhìn cô gái dưới người, gương mặt trắng nõn tinh xảo, đôi lông mi dài hơi run, hệt như hai cánh bướm nhỏ xinh xắn.
Ánh mắt anh chậm rãi dời xuống, đi tới cặp môi đỏ mọng xinh xắn mê người kia.
Gương mặt đại ma vương làm cho võ số phụ nữ si mê không ngừng phóng đại ở trước mặt, Cố Bắc Từ theo bản năng liếm môi một cái.
"Ùm! Ùm! Ùm!"
Cảnh vật bốn phía tất cả đều nhanh chóng thụt lùi, cô chỉ nghe thấy tim mình đập một tiếng lớn hơn một tiếng, một tiếng mau hơn một tiếng.
Rõ ràng lần trước hôn cũng từng hôn qua, tại sao bây giờ cô vẫn khẩn trương sắp hít thở không thông như vậy!
"Ông chủ!"
Ngay tại lúc hai người môi sắp chạm tới, đột nhiên vang lên âm thanh lanh lảnh của Chiến Anh sâu xa khó hiểu.
Cố Bắc Từ giật mình một cái, cũng không biết từ đâu có sức lực, chợt đẩy đại ma vương ra, xoay người bỏ chạy.
Bầu không khí ngọt ngào trong nháy mắt chuyển đổi thành lạnh băng như địa ngục, còn dính mùi máu tanh.
Hoắc Tư Triệt chậm rãi đứng dậy, động tác ưu nhã quay đầu, nhìn chằm chằm Chiến Anh, ánh mắt giống như quỷ hút máu trăm năm vừa tuyệt đẹp lại vừa nguy hiểm, để cho Chiến Anh trong nháy mắt bị dọa sợ, hóa đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận