Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1021:

Chương 1021:Chương 1021:
Chương 1021:
"Vì vậy anh mau nhanh chóng chuẩn bị phục hôn với em nhé?”
Bầu không khí quá tốt, Cố Bắc Từ hùng tráng nổi lên lòng can đảm vỗ vai đại ma vương, sau đó vẫn là sợ đại ma vương nói ra những lời kinh người, nên tự mình dọa mình lướt qua anh chạy ra ngoài.
Có điều cô không dám chạy quá xa, vì cô sợ lạc đường, nên đứng quanh quẩn ở bên ngoài đại điện.
Ngoài đại điện trông hai cây đa rất cao lớn, rất nhiêu người sẽ viết nguyện vọng lên tấm vải màu đỏ sau đó treo lên cây đa, khẩn cầu cho nguyện vọng có thể thành hiện thực.
"Aiya, anh treo dây màu đỏ cao lên chút đi, anh xem đều rơi hết xuống rồi kial
"Anh treo còn không đủ cao sao? Yên tâm đi, nguyện vọng của chúng ta nhất định sẽ thành hiện thực, em nhất định sẽ xuất hiện trong hộ khẩu nhà anh, cứ đợi đi!"
Cố Bắc Từ nhìn qua bên cạnh, một cặp người yêu liếc mắt đưa tình, nhìn dáng vẻ hai người trông như không quá hai mươi, trên mặt bọn họ đều tràn trê tinh thân phấn chấn mạnh mẽ của thanh xuân.
"Hai đứa đừng có ồn nữa, cẩn thận đụng trúng người đi qua lại kìa, dây màu đỏ treo xong chưa?"
Lúc này hai cặp vợ chồng trung niên cười híp mắt đi đến bên cặp người yêu đó, chắc là hai bên ba mẹ của cặp người yêu này.
"Treo xong rồi, treo xong rồi, Bắc Từ nhất định là con dâu nhà chúng ta, mẹ cứ yên tâm đi”
Người thiếu niên một tay kéo eo của cô gái lại, khoe khoang nói. Nghe đến hai chữ "Bắc Từ”, cả người Cố Bắc Từ hơi dao động nhẹ, không ngờ rằng cô gái này bỗng nhiên cùng tên mụ với cô.
Chỉ có điều cùng tên không cùng mệnh.
Cô cũng đã từng trẻ tuổi như thế, vốn dĩ cũng nên có hai bên ba mẹ đều mãn ý về tình yêu, đáng tiếc là cô đã làm ngày tháng đó đảo lộn hết lên.
"Sao thế?"
Đúng lúc Hoắc Tư Triệt từ trong đại điện đi ra, nhìn thấy biểu hiện hiu quạnh trên mặt cô liên nhíu chặt mày hỏi.
"Không có gì, chỉ là có chút ngưỡng mộ bọn họ mà thôi. Em đột nhiên có chút nhớ ba mẹ rồi."
Ngữ khí Cố Bắc Từ mờ nhạt nói, thu lại ánh mắt trên người cặp người yêu trẻ tuổi đó.
"Thời gian cũng không còn sớm nữa, hay là chúng ta đi thôi?” Cố Bắc Từ nhìn đồng hồ, cơ thể đại ma vương vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, cô cũng không dám chơi quá muộn, sợ ảnh hưởng tới cơ thể anh.
"Được."
Hai người chuẩn bị men theo con đường núi đi xuống, lúc này một cặp vợ chồng đi đến trước mặt bọn họ, đột nhiên đánh rơi một ví tiền cổ phong.
"Đợi đã! Ví tiền của hai người rơi rồi!"
Cặp vợ chồng đó nghe thấy liền quay người lại, có điều trên mặt hai người đều đeo mặt nạ cáo trắng nửa mặt, Cố Bắc Từ không nhìn thấy tướng mạo của bọn họ, có điêu bèo nước gặp nhau, nhìn không rõ tướng mạo cũng không có gì quan trọng.
Cô nhanh chóng nhét ví tiên cho người phụ nữ kia.
"Dì nhanh xem thử, có thiếu thứ gì không.”
"Sẽ không thiếu gì đâu." Người phụ nữ cũng không nhìn lấy một cái, chắc chắn mở miệng nói.
Thời khắc đó, Cố Bắc Từ có phần hốt hoảng, vì giọng nói của người phụ nữ này... nghe vô cùng vô cùng quen thuộc, không những quen thuộc mà còn thân thương vô cùng.
Không đợi cô hồi tưởng tỉ mỉ, chồng của người phụ nữ liên nói cảm ơn.
"Thật sự cảm ơn cháu, cái ví này đối với vợ tôi mà nói rất quan trọng, đây là con gái tôi khi lân đầu tiên biết làm đồ thủ công, làm cho bà ấy đó."
"Con gái của hai người thật ngoan."
Cố Bắc Từ vô thức khen ngợi, lại không phát hiện lúc này ánh mắt của cặp vợ chông này phức tạp quan sát cô, trong mắt tràn đầy sự thương yêu, miễn cưỡng và mãn nguyện.
"Đúng vậy, con từ nhỏ đến lớn đều rất ngoan.'
Người phụ nữ vô thức nói, Cố Bắc Từ liền sững sờ cô có phải là bị ảo giác không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận