Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1173:

Chương 1173:Chương 1173:
Chương 1173:
"Lúc tiểu học, những điều giáo viên giảng thực sự quá đơn giản, em cảm thấy rất vô vị, vì vậy thường thường một mình trốn ra ngoài chơi, cũng không biết bây giờ chỗ này, có thay đổi...
Cố Bắc Từ vừa phấn khích giới thiệu, vừa kéo đại ma vương men theo con đường nhỏ quen thuộc phía trước.
Quả nhiên, ở phía cuối hoa viên, đặt không ít các thiết bị bơi cho học sinh, trong đó được đặt ba cái cầu trượt, quá ấu tí không được phù hợp với khí chất của học sinh tiểu học.
Bọng mắt Cố Bắc Từ nóng lên, nhớ lại ký ức đã rất lâu về trước.
Lúc đó mẹ vẫn còn, tất cả mọi người đều rất cưng chiều cô, cô vẫn là đứa trẻ mãi không lớn kia, vừa chuyển từ mẫu giáo lên tiểu học, bởi vì không có cầu trượt yêu thích nên vừa khóc lớn vừa quậy ầm lên, làm cho mỗi lần đại ma vương từ trường trung học âm thầm đến trường tiểu học thăm cô đều lúng túng không biết đối phó như thế nào.
Sau đó trong trường học liền có ba cái cầu trượt hoạt hình, cho dù Cố Bắc Từ lên năm hai đại học đã không còn mê cầu trượt nữa, nhưng ba cái cầu trượt đó vẫn không hề bị dời đi.
"Trời ạ, bọn chúng lại thực sự vẫn còn ở đây!"
Cố Bắc Từ xúc động đi lại phía câu trượt, cô vốn dĩ chỉ là chạy đến đây thử xem vận may của tâm lý, không ngờ rằng bỗng nhiên mọi thứ vẫn còn.
Hoắc Tư Triệt bỏ tay cô ra, nhìn theo cô chạy đến ký ức thời thơ ấu của mình, đột nhiên lảo đảo vài bước, đầu đau như búa bổ.
Chỉ là Cố Bắc Từ phấn khích xông đến phía trước, hoàn toàn không chú ý đến cảnh tượng này, cô đưa tay ra nhẹ nhàng lướt nhẹ qua bề mặt đã bị gỉ sét của cầu trượt hình con voi, hoàn toàn xúc động nói.
"Không ngờ là đã cũ như thế này rồi, chuyện của lúc đó em vẫn còn nhớ rất rõ đó."
Bỗng nhiên nhận ra phía sau hình như không có động tĩnh gì, Cố Bắc Từ vô thức quay đầu lại nhìn Hoắc Tư Triệt.
"Triệt ca ca.'
Cách đó không xa, anh đứng nguyên tại chỗ không động đậy, chỉ là chuyên tâm chăm chú nhìn cô.
Anh hơi nhăn mặt, trong đáy mắt hiện ra một chút mơ hồ, vô số cảm xúc, mà sau đó mới dần trấn tĩnh, chỉ là phản ứng tinh tế của anh đều đã ẩn giấu trong màn đêm, Cố Bắc Từ không thể nhận ra.
"Sao thế?"
Hoắc Tư Triệt không trả lời, bước nhanh đến bên cô, Cố Bắc Từ đột nhiên nhớ ra một chuyện khác.
"Đúng rồi, xém nữa em quên mất tiểu bạchI"
"Tiểu bạch là ai?"
Người đàn ông nhăn mặt nhìn cô, thoạt đầu mới nghe giống như là thú cưng nuôi ở đây, nhưng qua một khoảng thời gian dài như vậy, thú cưng đó có lẽ đã...
“Chính là nó đót"
Cố Bắc Từ đi đến phía dưới một cái cây già cách đó không xa, chỉ vào một cái xích đu dài một mét màu trắng nói. Cái xích đu thủ công này vừa nhìn thì không được sắc sảo lắm, lớp sơn màu trắng đã bị bong ra gần hết, chế tạo cũng vô cùng sân sùi, khả năng chịu nặng chỉ có thể tiếp nhận một đứa trẻ dưới 30 ký ngôi.
"Haiz, đáng tiếc giờ em quá nặng rồi."
Cố Bắc Từ có chút tiếc nuối kéo dây thừng của xích đu, khiến cho cả cái xích đu lắc lư qua lại trong không.
So với cầu trượt, cái xích đu này càng có nhiều kỷ niệm giữa hai bọn họ hơn, bởi vì đây là một cái xích đu do đích thân đại ma vương làm cho cô, vả lại trên cái xích đu này còn có một bí mật.
"Hình như cái xích đu này rất được các bạn nhỏ yêu thích, đã cũ như vậy rồi, cũng không biết vật đó rốt cuộc là còn hay không...
Cố Bắc Từ thấp giọng lẩm bẩm một mình, một bên lật ngược cái xích đu lại, lúc này đại ma vương đúng lúc đi đến bên cạnh cô, hai người đồng thời nhìn thấy vết khắc loang lỗ nhiều màu bên trên.
[Tiểu Bắc Triệt ca ca forever]
Dấu vết thời còn nhỏ, lại viết lên sự thành thật đơn thuân nhất ngây ngô nhất.
"Aiya, không ngờ là nhiều năm như vậy rồi, vẫn còn như cũ."
Cố Bắc Từ thở một hơi thật sâu, vuốt ve vết khắc bên trên, cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Cô rất muốn nói với đại ma vương, về câu chuyện của cái xích đu này, nhưng lại sợ nhìn thấy biểu cảm mơ hồ của đại ma vương.
"Tiểu Bạch?"
Hoắc Tư Triệt thấp giọng nói, dấu chấm hỏi của câu giống như là hỏi Cố Bắc Từ, nhưng nghe kỹ lại, thì giống như là đang xác nhận chuyện gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận