Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 965:

Chương 965:Chương 965:
Chương 965:
"Bởi vì..."
Đỗ Thư Tĩnh nhìn Hoắc Tư Triệt, mặc dù người đàn ông này hiện giờ đang khảo vấn cô ta, ánh mắt cũng không thèm nhìn lấy cô ta dù chỉ một chút. Hai tay rũ ở bên sườn liền nắm chặt lại, gân xanh trên thái dương nổi lên thể hiện sự tức giận.
"Em không có ý khác, chỉ là không muốn để anh càng lún càng sâu mà thôi, A Triệt, em làm như vậy đều là vì anhl"
Giọng nói của Đỗ Thư Tĩnh có chút nghẹn ngào, nhưng Đại Ma Vương là người nổi tiếng có trái tim sắt đá ở Đế Kinh.
"Vì tôi?
"Đúng! Đều là vì anh, là chính anh lựa chọn muốn quên đi A Từ, là anh rất vất vả mới hạ quyết tâm buông tha cho cô ta, mở ra cuộc sống mới cho mình, lúc này mới được có mấy ngày, em không thể để anh lại rơi vào tình cảnh như vậy.
Anh gạt được người khác nhưng không lừa được em đây, anh lại bắt đầu để ý tới cô ta có phải hay không? Chỉ cân cô ta ở dưới mí mắt anh, anh liên không thể sống một cuộc sống bình thường!
A Triệt, cô ta không yêu anh! Cô ta không đáng!"
Đỗ Thư Tĩnh nói xong câu cuối cùng, thậm chí lớp ngụy trang bình tính mà cô ta luôn lấy làm tự hào cũng bỏ xuống, trực tiếp đỏ mặt rống lớn, cô ta thậm chí lấy di động ra mở một đoạn video đặt ở trước mặt Hoắc Tư Triệt.
"Đây là ngày anh dùng mạng để cứu cô ta trở vê, phản ứng đầu tiên của cô ta chính là rời khỏi anh, thuốc để quên đi cô ta là anh chủ động uống, anh biết mà, không ai có thể uy hiếp được anh." Nghe thấy những lời này của Đỗ Thư Tĩnh, đồng tử của người đàn ông liên mở to, ánh mắt nhìn về phía di động của Đỗ Thư Tĩnh, sắc mặt trong nháy mắt liền thay đổi.
Trong hình ảnh, là anh đang đứng ở lâu hai, nhìn Cố Bắc Từ không chút do dự mở cửa rời đi, rồi sau đó, anh chủ động hỏi Đỗ Thư Tĩnh về viên thuốc mất trí nhớ kia.
Đương nhiên, Đỗ Thư Tĩnh đã cắt nối biên tập lại tất cả âm thanh, đã không còn những lời mà cô ta mê hoặc Hoắc Tư Triệt trước đó, mà đoạn video này cũng không phải là cắt ghép nên cực kỳ chân thật.
Nhưng thật ra, sự thật phiến diện đó lại là một lời nói dối!
Nhưng mà giờ khắc này, Đỗ Thư Tĩnh biết, cô ta đã thắng! Cô ta tinh tường nhìn thấy ngọn lửa trong mắt Hoắc Tư Triệt dân lụi tắt, giống như là trở về ngày đầu tiên khi anh bị mất trí nhớ. 'A Triệt, anh xem hiện giờ Tưởng Ngọc Đường đang sống rất tốt, Tưởng thị của anh ta còn phát triển như vũ bão, cái mối hận nhà tan cửa nát này mà Cố Bắc Từ cũng không có đi báo thù, có thể nghĩ được tình yêu cô ta dành cho Tưởng Ngọc Đường lớn thế nào.
Có lẽ cô ta đi vào Hoắc thị, chỉ là vì báo đáp ân tình của anh, nhưng mà trong lòng cô ta không có anh, anh không cần lại rơi vào đó."
Đỗ Thư Tĩnh không khỏi cúi người tới gân Hoắc Tư Triệt, thấp giọng đầy mê hoặc khuyên bảo, thấy trên mặt người đàn ông ngày càng lạnh lẽo, cô ta liền đúng lúc đi ra ngoài.
"Đợi lát nữa em sẽ sắp xếp cho A Từ một căn phòng riêng, sau khi hạng mục với Lý thị chấm dứt, em sẽ chia cho A Từ một khoản hoa hồng lớn, đến lúc đó em sẽ tự mình khuyên cô ta rời khỏi Hoắc thị, để cho cô ta mở ra cuộc sống mới, anh cảm thấy như thế nào?"
Người đàn ông không có trả lời, nhưng Đỗ Thư Tĩnh coi là anh đang cam chịu, bởi vì anh cũng không có mở miệng phản đối.
Đỗ Thư Tĩnh đi ra khỏi văn phòng, đi tới bên cạnh Cố Bắc Từ.
"A Từ.
'Làm sao vậy?”
Cố Bắc Từ bình tĩnh nhìn Đỗ Thư Tĩnh.
"Diệp Khản làm việc không đúng cách, tôi thay anh ấy xin lỗi cô, thật ra văn phòng của cô đã sớm chuẩn bị xong, hiện tại tôi liên đưa cô qua đó."
Đỗ Thư Tĩnh làm một động tác mời, Cố Bắc Từ không rời đi thì cô ta vẫn đứng im.
"Vậy vất vả cho chị Thư Tĩnh rồi."
“Đây là việc tôi nên làm."
Không đến một phút sau, mấy người công nhân liên đi lên từ thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá, giúp Cố Bắc Từ dọn đồ đạc.
Cố Bắc Từ liên tục nhắc nhở.
"Làm ơn chú ý tới cái ghế này cho tôi, những cái khác có thể làm hỏng, nhưng mà cái ghế này không được."
"Được, Cố tiểu thư, cô cứ yên tâm!"
Đỗ Thư Tĩnh đảo qua cái ghế hồng nhạt kia, trong mắt hiện lên một ngọn lửa sắc lạnh.
Nhóm công nhân nhóm nhanh chóng làm việc, không đến năm phút sau đã bố trí lại toàn bộ văn phòng mới của Cố Bắc Từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận