Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 497:

Chương 497:Chương 497:
Chương 497:
Lúc này tiếng thang máy "tinh" lên một tiếng báo hiệu đã lên tâng trên, đoàn người đi ra khỏi thang máy, Cố Bắc Từ lại cố ý quay đâu điêm nhiên như không hỏi.
"Chị họ, chị có đến ở chung với em không?”
Hứa Vận Nhi liền lắc đầu như cái trống lắc, như muốn tìm đường mưu sinh mà trả lời.
"Không cần đâu, đoàn phim [Thanh Vân ký] của bọn chị vẫn tốt."
Lúc này cửa thang máy dân dần khép lại, Cố Bắc Từ và A Thiểu hai mắt nhìn nhau thầm hiểu ý cười to lên.
"Bắc Từ, chị họ này của cô đúng là nhiều chuyện thật."
Vẻ mặt Đỗ Phương Hoa ý vị sâu xa nói, Phí Minh cũng tiếp lời. "Tôi thấy là cô nên đê phòng cô ta một chút."
Mọi người đã cùng làm việc với nhau một khoản thời gian rồi, đã trở thành mối quan hệ bạn bè rất tốt, hai người đều trong tiêm thức trở thành sự lựa chọn của Cố Bắc Từ.
"Tôi hiểu mà, cảm hai người. Nhanh chóng nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải làm lễ khai máy nữa."
Trong lòng Cố Bắc Từ liên cảm thấy ấm áp, mấy người đang đi trên hành lang thì tách biệt, ai về phòng người đó.
Vừa đi vào trong phòng, A Thiểu cuối cùng cũng nhịn không nổi sự nói nhiều của mình.
"Bắc Từ, chị có cảm thấy Khương Viện đã thay đổi càng ngày càng giống người không? Vừa rồi tự nhiên lại lịch sự trả lại phòng cho chúng ta như vậy, chị nói là cô ta làm như vậy là vì cái gì chứ?" Cố Bắc Từ rót cho mình một cốc nước, thư thái đi qua phía sofa ngôồi lên.
"Vì sao ư, chị nghĩ là, em lướt weibo một lát là biết chứ gì.
"Weibo có gì à?'
A Thiểu bỏ hành lý xuống, liền cầm điện thoại lên lướt weibo, vừa mở hot search lên, cô ấy lập tức "xuyt" lên một tiếng.
"y, không phải chỉ là trả phòng lại cho chúng ta thôi sao, cái bản tin này hoàn toàn đã bị mua chuộc rồi, nội dung toàn là sắp xem cô ta thành thánh nhân hết rồi! Cái gì mà không tranh không giành, chăm sóc người mới, dịu dàng lương thiện ha! Tất cả những ưu điểm đều là của một mình cô ta!"
A Thiểu càng lướt càng tức, cuối cùng thoát ra khỏi weibo.
"Thảo nào tốt bụng như vậy, thì ra là sớm đã có sắp xếp hết rồi.
"Mấy bản tin này có nhắc đến chị không?”
Cố Bắc Từ nhướng mày, hỏi A Thiểu.
"Cái này thì không có, chủ yếu là khen Khương Viện, viết chị thành năm chữ nữ diễn viên nào đó trong một dòng nhanh chóng lướt qua, được lắm, dám biến chúng ta thành phông nền."
Cố Bắc Từ nhíu mắt lại, lắc lắc đầu.
"Xem ra đẳng cấp này của Khương Viện so với chị tưởng tượng còn cao siêu hơn nhiều... không biết sau lưng cô ta rốt cuộc là cao nhân nào nữa."...
Trong căn phòng bốn sao dưới lầu, Khương Mẫn vừa bước vào cửa liền bất mãn châm biếm.
"Chị, có phải là chị uống nhầm thuốc rồi không, cơ hội tốt như vậy, sao không vùi dập sự uy phong của tiểu tiện nhân Cố Bắc Từ kia! Nếu là em, thì trên bảng tin sẽ tàn độc mà dẫm đạp Cố Bắc Từ để cho mọi người chửi cô ta!"
Sắc mặt Khương Viên bình thản nhìn qua em gái mình, thất vọng lắc đầu nói: "Thảo nào em đấu không lại Cố Bắc Từ, có biết tại sao chị lại không nhắc một chữ nào về Cố Bắc Từ không?"
"Tại sao vậy?"
Khương Mẫn lập tức hỏi lại, cô vô cùng muốn biết não của chị mình có phải bị úng nước rồi không.
"Sau lưng Cố Bắc Từ không chỉ là Cố gia, mà còn có Hoắc gia, không phải chuyện gì cũng đều phải tự tay mình làm hết, chị muốn ăn thịt heo, lẽ nào phải tự mình mổ heo sao? E rằng heo còn giết không nổi, còn làm cho toàn thân tanh tưởi nữa?
Em phải biết dùng "dao" nào?"
"Dao? Chị nói cái dao đó là ai?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận