Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1011:

Chương 1011:Chương 1011:
Chương 1011:
"Anh biết cái cô Đỗ Thư Tĩnh này không đơn giản nhưng không nghĩ tới người đứng sau màn làm chủ hoá ra lại là cô ta, một mình em có thể ứng phó sao?”
Anh cả Cố Khiêm nhăn chặt mày, nếu như có thể, anh không muốn để A Từ chịu tội như vậy.
Em gái của anh vốn dĩ phải sống vô ưu vô lo, khỏe mạnh hưởng thụ những vui sướng trên cuộc đời này chứ không phải giống như hiện tại, phải học cách sống mưu mô của những người trưởng thành, mệt mỏi ứng phó với những gì đen tối và dơ bẩn của thế gian này.
"Anh cả, anh đừng cau mày như vậy, em gái anh cũng rất mạnh mẽ đó có được không.'
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của anh cả, Cố Bắc Từ vỗ ngực mình nói. "Trước đây, vốn dĩ Đỗ Thư Tĩnh lợi hại là bởi vì chúng ta không biết cô ta lại là loại người này, nhưng mà hiện tại đã khác rồi. Em đã nhìn thấu được con át chủ bài của cô ta.
Nhưng em có bao nhiêu con át chủ bài thì cô ta lại không nắm rõ. Cuộc chiến giữa em và cô ta, người thắng nhất định sẽ là eml"
Cố Bắc Từ hơi nheo mắt lại, giọng điệu chắc chắn mà tự tin.
"Không lâu nữa đâu, em nhất định sẽ tự mình đón anh rời khỏi cái nơi quỷ quái này! Cho em thêm chút thời gian nữal"
"Anh cả hiểu rồi, A Từ của chúng ta vấn luôn lợi hại nhất, nhưng mà anh cả không hy vọng em sống một đời như vậy.
Anh cả Cố Khiêm thở dài, anh không thể làm được gì, thậm chí cũng không cách nào ôm cổ vũ em gái mình được, trước đây đôi tay này của anh cũng có khả năng hô mưa gọi gió.
"Em cũng không hy vọng anh cả vẫn luôn gánh vác trách nhiệm của nhà chúng ta mà phải sống gò bó! Hiện giờ đến lượt em cưng chiều anh cải!"
Cố Bắc Từ cười híp mắt, nụ cười kia đáng yêu xán lạn tựa như khi còn nhỏ vậy.
"Được, anh cả đợi A Từ tới cứu mình, nhớ kỹ, đừng khiến bản thân quá mệt mỏi."
Cuối cùng Cố Khiêm chỉ đành mỉm cười bất đắc dĩ, thời gian thăm hỏi ngắn ngủi cứ như vậy mà kết thúc.
Sau khi đi ra khỏi ngục giam, Cố Bắc Từ đeo kính râm lên, nhìn xung quanh một lượt trước khi lên xe.
"Tử Duy, loại bỏ mấy kẻ theo dõi chúng ta đi.'
Sau cái lần Tưởng Ngọc Đường tới điều tra thì có lẽ anh ta vẫn còn chưa chết tâm, vẫn luôn tìm người theo dõi cô, chẳng qua giờ không giống trước, họ chỉ đi theo chứ không tiến lên quấy rầy.
Dù vậy thì Cố Bắc Từ cũng hoàn toàn không định để cho Tưởng Ngọc Đường có cơ hội theo dõi mình.
"Đã rốt
Tử Duy là trợ lý siêu cấp toàn năng, lúc học đại học cũng đã chơi đua xe trong ba năm, kỹ năng hơn người này gần như không phân cao thấp được với cô.
Cố Bắc Từ thắt chặt dây an toàn, chiếc Ferrari liên bắt đầu chạy như bay.
Tử Duy tăng tốc độ lên tối đa, tốc độ như vậy anh có thể như một con cá bơi xuyên qua biển xe.
Màu đỏ tươi cực kỳ nổi bật, lại lấy một một phương thức cực kỳ kiêu ngạo mà đột nhiên biến mất trong mắt những kẻ theo dõi. "Cố tiểu thư, hiện giờ chúng ta đi đâu?"
Cố Bắc Từ trâm tư một chút, mở miệng nói.
"Tới Cố thị đi."
"Rõ.
Hai mắt Tử Duy nhanh chóng chớp chớp, sau đó lập tức thay đổi phương hướng.
Tại toà nhà Cố thị, đã từng giống như cao ốc Hoắc thị vậy, cũng được coi như là kiến trúc tiêu biểu của thành phố này, bởi vì Cố thị kinh doanh bất động sản, và viện thiết kế cũng nhiều lần đã tạo ra những kiệt tác.
Ở Đế Kinh, rất nhiều người dân coi toà nhà Cố thị như một nửa danh lam thắng cảnh vậy. Chỉ là sau khi Tưởng Ngọc Đường xâm chiếm Cố thị, sợ người khác bàn ra nói vào, vì thế chột dạ bán tòa cao ốc Cố thị đi, đổi sang một tòa cao ốc khác. Trong lúc Cố Bắc Từ đang chìm trong những suy nghĩ tán loạn, Tử Duy liền dừng xe lại.
"Cố tiểu thư, chúng ta tới rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận