Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1125:

Chương 1125:Chương 1125:
Chương 1125:
Mà gần đài cao đó có một đám người đứng ở hai bên, đương nhiên chia thành hai phe.
Một bên mặc đồ trắng phiêu dật, nhưng nhìn những biểu cảm của những người đó lại lạnh nhạt mà dối trá.
Mà bên khác mặc đồ đỏ như lửa, dẫn đầu chính là lão Cố lúc còn trẻ cùng Tô Vân Triều, giờ phút này khuôn mặt lão Cố mang vẻ âm trâm, tức giận nhìn tên dẫn đầu đám người mặc đồ trắng.
"Ta có nữ đế Tô, đương nhiên ta làm chủ Tô gia, thân đế có phải quản nhiều quá rồi hay không? Chẳng lẽ là sợ Hồ giới lớn mạnh, lấn át địa vị thân đế của lão già ngươi ư?”
"Hồ đế hiểu lâm rồi, hơn bốn vạn năm Tô gia cuối cùng cũng sinh được một nữ hồ, nàng vừa sinh ra đã gánh vác trọng trách của muôn dân trăm họ, Thanh Nguyên huynh, huynh và ta đều hiểu rõ, nàng trốn không được, vòng luân hồi này là khảo nghiệm cuối cùng trên con đường trở thành nữ đế của nàng, nàng vào cũng phải vào, không vào cũng phải vào!
Cho dù là huynh hay ta cũng không chống lại được thiên đạo, huynh nên hiểu rõ..."
Người đàn ông trung tuổi dẫn đầu đám người mặc đồ trắng, đầu đội ngọc quan, bộ dạng như một vị thần linh, vừa mở miệng là nhân đạo thương sinh, không có một chút cảm tình nào.
Cố Bắc Từ thân là người đứng xem liên âm thâm phỉ nhổ, nếu như trở thành thần linh, vậy thì trước tiên phải biến mình thành một cỗ máy không có chút cảm xúc nào, thế thì cô tình nguyện cả đời làm người thường còn hơn.
-Hay cho một Thiên Đạo!" Bỗng nhiên, người phụ nữ mặc y phục đỏ như lửa cười lạnh một tiếng, tám cái đuôi trắng như tuyết phía sau chợt sáng lên, pháp thuật kia trông thật mạnh, trong lúc nhất thời che khuất mặt trời và mặt trăng.
"Ai biết được trong vòng luân hồi này, các ngươi có động tay động chân gì vào không, người làm nương như ta không tài nào yên tâm được!"
"A Triều nói đúng!"
Lão Cố lạnh giọng mở miệng, pháp thuật cũng chợt sáng lên, chín cái đuôi đỏ rực trong nháy mắt nhiễm hồng cả chân trời, mà hai con hồ ly trắng bên cạnh bọn họ đang dùng Cửu Vĩ Pháp mà sáng lên.
Cố Bắc Từ hơi nhíu mày lại, sao cô cứ cảm thấy bọn họ trông thật quen thuộc.
“Các ngươi!
Sắc mặt Thần đế thay đổi, duỗi tay run rẩy chỉ vào bọn họ.
"Hồ nháo! Quả thực là hồ nháo! Các ngươi đã độ kiếp phong đế, không thể đi vào vòng luân hồi! Chẳng lẽ các ngươi muốn vứt bỏ một cái đuôi thần mà mạnh mẽ đi vào con đường luân hồi?!II"
Lúc này, những người một nhà này đã dùng hành động chứng minh cho ý kiến của mình. Bốn người dịu dàng vây quanh thiếu nữ, bốn cái đuôi quấn chặt xung quanh lấy cô.
"A Từ đừng sợ, tới thế giới loài người chúng ta vẫn sẽ là người một nhà. Mẹ cùng với cha và cách anh trai sẽ cùng nhau che chở conl"
Thiếu nữ nhìn về phía người phụ nữ mà lộ ra nụ cười tươi sáng, tinh thần phấn chấn lộ ra hai má lúm đồng tiền.
'A Từ không sợi"
Dưới đài cao, vừa hay nhìn thấy bóng tối vô tận, thỉnh thoảng có sấm sét đánh xuống, khí thế âm trâm dọa người.
Một nhà năm người này đột nhiên dứt khoát cùng lúc nhảy xuống, biến mất ở trong đám mây đen vô biên...
"Đừng nhảy mà!"
Cố Bắc Từ sợ hãi kêu một tiếng, đột nhiên mở to hai mắt ngồi dậy từ trên giường, cô ôm ngực thở dốc, tâm mắt dần dần trở nên rõ ràng, nhìn những đồ vật quen thuộc trong phòng ngủ, cô mới hồi phục lại tinh thần.
"Hoá ra vừa nấy là nằm mơ."
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, xoa mạnh lên mặt mình.
"Kỳ quái, sao mình lại gặp giấc mơ như vậy chứ? Chẳng lẽ là do quá nhớ ba mẹ sao? Hay là...
Cố Bắc Từ bỗng nhiên nhớ tới, Thần Thần và Quý Uý Nhiên có thảo luận mấy bộ phim huyền huyễn đang hot ở trong nhóm mấy ngày trước. Kỹ thuật diễn của nữ diễn viên có biệt danh là khỉ nhỏ quá xuất sắc, đến cả cô cũng không nhịn được mà xem thêm mấy lần nữa.
"Có thể do ngày nghĩ nhiều nên đêm mới mơ tới đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận