Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 597:

Chương 597:Chương 597:
Chương 597:
"Cái giá phải trả là gì?"
"Chính là chết!"
Cố Bắc Từ lập tức âm u mở miệng, doạ cho cả người Hứa Vận Nhi đều nhảy dựng.
"Ơ, chị họ, em đang nói kẻ xấu mà? Chị run cái gì chứ?”
Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi này của Hứa Vận Nhi, trong lòng Cố Bắc Từ thâm khinh bỉ, trên mặt lại giống như không có chuyện gì truy hỏi.
"Cái đó...
Hứa Vận Nhi tức khắc liên lúng túng, lúc đang không biết phải giải thích như thế nào, chỉ thấy trong tay trợ lý của cô ta đang bưng một ly cà phê, thở hổn hển chạy về phía cô ta.
"Hứa tiểu thư! Cà phê của cô đây! Theo như yêu câu của cô, không thêm đường, còn là ba bảy độ, dùng cốc sứ được chọn lọc kỹ càng để đựng ạ."
Trợ lý nhỏ cười khổ báo cáo, Cố Bắc Từ đều nghe đến ngơ luôn rồi, nhàn nhạt liếc nhìn trợ lý nhỏ một cái.
Chờ đã, người trợ lý nhỏ này vô cùng lạ mặt, cho nên Hứa Vận Nhi lại đổi một trợ lý nhỏ khác?
"Cô muốn chết à! Chậm những năm phút, là muốn để tôi khát chết hả?"
Vẻ mặt Hứa Vận Nhi không nhẫn nại nhận lấy cà phê, thanh sắc nghiêm khắc mắng cho trợ lý nhỏ tới máu chó ngập đầu.
Cố Bắc Từ ý tứ sâu xa liếc nhìn Hứa Vận Nhi, cái dáng vẻ kiêu ngạo này so với siêu sao nhà giàu còn muốn lớn hơn cũng không biết là ai cho cô ta dũng khí ấy.
"Xin lỗi tôi sai rồi, Hứa tiểu thư, lần sau tôi nhất định sẽ sửa!"
Trợ lý nhỏ vội vã cúi thấp đầu nhận sai, khóc ngay tại chỗ.
"Bỏ đi, chị họ, không phải chị tốt bụng nhất à?”"
Cố Bắc Từ không nhìn tiếp được nữa chủ động lên tiếng xin tha thứ giúp trợ lý nhỏ.
Hứa Vận Nhi tức khắc ý thức được thiết kế hình tượng bản thân có hơi sụp đổ rồi, cô ta lập tức khẩn trương nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện chỉ có một người ngoài là Cố Bắc Từ lại lặng lẽ thở phào một hơi.
"A Từ, là em không biết rồi, trợ lý nhỏ này của chị rất hay làm sai chuyện, chị đã không nhịn được nữa rồi mới nói như thế. Đúng rồi, chút nữa chị còn có một cái quảng cáo phải quay, nhìn thấy em không sao thì chị cũng yên tâm rồi.
Như vậy đi, chị đi trước nhé?”
Hứa Vận Nhi tự hỏi tự đáp một đống lời quang minh chính đại, nói xong liền muốn rời đi. Cố Bắc Từ cũng chẳng muốn phải ở lâu với Hứa Vận Nhi, thuận theo ý nghĩ liên để trợ lý tiễn cô ta rời đi.
Lúc này, Đường Dục từ phòng luyện tập bên cạnh bước tới, ngờ vực hỏi.
"Đột nhiên cô ta tới đây làm gì?”
"Còn có thể làm gì chứ? Tất nhiên là dò hỏi quân tình rồi."
Cố Bắc Từ hơi hơi nhướng mày, ý tứ sâu xa nói.
Ở cửa cao ốc của Bắc Triệt, sau khi chờ trợ lý nhỏ của Đường Dục rời đi, nụ cười mỉm trên mặt Hứa Vận Nhi lập tức hóa thành âm u lạnh lẽo.
Cô ta ngẩng đầu quan sát tòa nhà cao vút, giọng điệu cay nghiệt.
"Cố Bắc Từ, cô cứ chờ đi, Cố thị, còn có cả tòa cao ốc này nữa, Giải trí Bắc Triệt, sớm muộn gì toàn bộ cũng đều là của tôi thôi!"
Hứa Vận Nhi lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Tô Phù Dung.
[Vận Nhi: Mẹ, Cố Bắc Từ đã phát hiện rồi, tháng này chúng ta có thể ra tay rồi]
Sau khi gửi xong tin nhắn này, đúng lúc màn hình điện thoại của cô ta hiển thị tin tức về giá cả thị trường cổ phiếu.
[Xí nghiệp đất đai nổi tiếng Cố thị hôm nay giảm liên tiếp ba điểm... ]
"Haha, đây là số mệnh đã tận rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận