Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 97:

Chương 97:Chương 97:
Chương 97:
Cửa thang máy của Cố Bắc Từ lúc này đã đóng lại rôi, âm thanh chửi rủa của Đỗ Hạo cũng vang ở bên ngoài.
Mà cô cũng không biết, lúc cửa thang máy vừa đóng lại, có một cô gái bước ra từ câu thang bộ, ánh mắt tăm tối nhìn chằm chằm vào thang máy.
Rất nhanh sau đó cô ta cầm điện thoại lên, bấm số gọi điện thoại.
"Vận Nhi phải không? Mình là Khương Mẫn."
"Khương Mẫn, có chuyện gì à?"
Đâu dây bên kia, Hứa Vận Nhi có chút ngạc nhiên, mặc dù cô ta bình thường cũng chú trọng duy trì mối quan hệ với giới thượng lưu, nhưng mối quan giữa Khương Mẫn với cô ta cũng không có đặc biệt thân thiết như vậy, người con gái này điện thoại cho cô ta, khiến cô ta có chút ngạc nhiên. "Hừm! Thì ra cậu vẫn chưa biết gì à!"
Khương Mẫn cười lạnh một tiếng, lập tức đem hết chuyện của Cố Bắc Từ hôm nay đến thử vai từ đầu đến cuối kể với Hứa Vận Nhi một hơi.
Đầu bên kia của điện thoại, sắc mặt của Hứa Vận Nhi u ám, gân như bóp nát điện thoại trong tay.
"Hazz! Cậu xem Cố Bắc Từ là em gái mình, bình thường coi như bảo bối, đối xử với cô ta rất tốt, nhưng có tác dụng gì chứ?
Người ta căn bản không xem cậu ra gì, sớm đã đến thử vai, cả cậu cũng không thèm nói!
Hứa Vận Nhi, con người cậu quá thật thà rồi nên mới bị nha đầu Cố Bắc Từ đó điều khiển như vậy!"
Khương Mẫn cố ý nói một cách chua ngoa, mục đích của cô ta rất đơn giản, chính là làm cho mối quan hệ giữa Cố Bắc Từ và Hứa Vận Nhi trở nên xích mích. Cô ta sớm đã biết Hứa Vận Nhi muốn tham gia thử vai trong bài [Thời gian đẹp nhất], bởi vì Hứa Vận Nhi từng đến cầu xin cô ta.
"Khương Mẫn, cậu đừng có nói Bắc Từ như vậy, lần thử vai này là do tác giả mời Bắc Từ đến. Em ấy không phải cố tình giấu mình đâu..."
Hứa Vận Nhi mặc dù nghiến răng chịu đựng, nhưng biểu hiện trên mặt lại duy trì nét thấu cảm của Bạch Liên Hoa, chỉ có thể nhẫn nhịn mà nói.
"Hừm! Hứa Vận Nhi, mình thấy cậu không phải là thật thà mà là đồ ngốc thì đúng hơn!
Cô ta đã vượt qua vòng thử vai này rồi, Hoắc ca ca còn về nước để chúc mừng kẻ tiện nhân kia, thật tức chết mà! Hoắc ca ca rõ ràng là của chị mình!"
Khương Mẫn nhất thời tức giận, trong điện thoại để lộ ra nghe nội dung cô ta vừa nghe được.
Nói xong câu này, cô ta mới phản ứng lại, lập tức hung tợn mà cảnh cáo Hứa Vận Nhi.
“Cuộc điện thoại ngày hôm nay cứ xem như là không có, nghe rõ chưa?”
"Biết rồi."
Hứa Vận Nhi cúp điện thoại, đáy mắt đã hiện ra một ngọn lửa, Cố Bắc Từ, thì ra cô là người như vậy!
Có điều Khương Mẫn lại đem đến cho cô ta một tin vô cùng quan trọng, cô ta lập tức gọi điện cho Tưởng Ngọc Đường.
"Alo, bảo bối...
Trong điện thoại vang lên giọng yếu ớt của Tưởng Ngọc Đường, xem ra Cố Bắc Từ đã đá không nhẹ.
"Ngọc Đường, em đã nghĩ ra một cách để cứu giúp nguy cơ của nhà anh rồi, lại có cách khiến cho Bắc Từ hồi tâm chuyển ý."
"Cái gì? Em đã nghĩ được cách gì thế?"
Tưởng Ngọc Đường nghe được tin này, cả người nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức hỏi.
"Không phải là ngày mai chúng ta gặp nhau sao, đến lúc đó em sẽ nói với anh. Bây giờ anh giúp em tra thông tin chuyến bay của Hoắc Tu Triệt, khi nào tra ra rồi lập tức nói cho eml Em cần phải biết rốt cuộc thì khi nào anh ấy về nước!"
Hứa Vận Nhi cố ý nói vê mấu chốt, trước khi vẫn chưa nắm chắc được 100% trong tay, cô ta sẽ không hứa chắc chắn với Tưởng Ngọc Đường.
"Được! Bây giờ anh sẽ đi điều traI"
Tưởng Ngọc Đường lập tức trả lời.
Cúp điện thoại, Hứa Vận Nhi nắm chặt lòng bàn tay, sắc mặt tối sâm lại. Cố Bắc Từ, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho côi
Bạn cần đăng nhập để bình luận