Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1142:

Chương 1142:Chương 1142:
Chương 1142:
Cố Bắc Từ nói xong câu này, tất cả mọi người đều sững sờ.
"Chúng ta đều biết mục đích của Đỗ Thư Tĩnh khi về nước, cũng biết nơi đầu tiên cô ta muốn tới là bệnh viện. Nếu như lần này chúng ta không để cô ta vào, vậy lần sau ai biết được cô ta sẽ ra tay ở đâu?"
"Cái này...
Chị Hồng và Vincent đều không nói nên lời, hai người đều không biết trả lời thế nào.
"Cho nên, cách tốt nhất là thà giải quyết cô ta trong nguy hiểm mà chúng ta đều nắm chắc, còn hơn là đối mặt với cô ta trong nguy hiểm mà chúng ta không thể xác định được."
Cố Bắc Từ kiên nhẫn giải thích cho bọn họ, may mắn hai người họ đều là người thông minh, lập tức hiểu ý của Cố Bắc Từ. Ngay từ đầu, sách lược của cô chính là để gậy ông đập lưng ông.
Kẻ địch chỉ khi kiêu ngạo tự mãn thì mới có thể buông lỏng cảnh giác, cô muốn để cho Đỗ Thư Tĩnh cảm thấy cô rất ngu xuẩn, rất dễ ứng phó. Chỉ có như vậy, cô ta mới có thể mất cảnh giác mà từng bước từng bước đi vào cái bẫy mà cô đã dày công giăng ra.
"Được, cho người vào đi, chuyện này đối với em dễ như trở bàn tay, để đó em sẽ sắp xếp."
Vincent nhướn mày sảng khoái đồng ý.
"A Từ, ở đây giao cho bọn tôi, cô đi nghỉ ngơi một chút đi."
Chị Hồng nhẹ nhàng an ủi cô, nhưng Cố Bắc Từ lại lắc đầu từ chối.
"Không, tôi phải ở lại đây, đây là trận quyết chiến giữa tôi và cô ta. Nếu như tôi vắng mặt, làm sao cô ta có thể xuất hiện chứ... Thời gian dân về khuya, cả bệnh viện đều yên lặng như tờ, trong bóng đêm đen tối, xuất hiện một bóng người nhanh chóng nhảy từ khu vực đổ rác của bệnh viện nhảy vào.
Bóng đen này, thoạt nhìn như không có ai, mỗi chỗ cô ta đi qua đều ngay lập tức xuất hiện vấn đề ở phòng giám sát, tất cả khu vực có tia hồng ngoại đều mất tác dụng với cô ta. Đỗ Thư Tĩnh giống như đang đi vào nhà của chính mình vậy, nhẹ nhàng bước đến cửa phòng chăm sóc đặc biệt.
"Ha... Thật là một lũ ngu xuẩn..."
Đỗ Thư Tĩnh nhấch môi cười trào phúng, cô ta đeo đôi găng tay, từ từ đẩy cánh cửa phòng bệnh, dưới ánh trăng mờ ảo, bóng dáng người đàn ông nằm trên giường càng trở nên rõ ràng.
Dáng hình đó, chỉ cần nhìn qua, cô ta cũng biết nó là Hoắc Tư Triệt.
"A Triệt, cuối cùng em cũng tìm được anh rồi..."
Đỗ Thư Tĩnh thì thâm nói nhỏ, sau đó từng bước từng bước tới gân giường bệnh, khi cách giường còn một mét, cô ta mới giật mình nhìn rõ, trên giường đó rõ ràng là một hình nộm!
"Cô mắc bấy rồi! Đỗ Thư Tĩnh!"
Cố Bắc Từ dẫn đầu đám người, nhanh chóng đóng cửa lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đỗ Thư Tĩnh, đang hoảng hốt quay người lại.
Cô ta giống hệt một con chuột qua đường!
Đỗ Thư Tĩnh không có phản ứng gì quá nhiều, cô ta cũng không nói lời nào. Trực tiếp vọt tới bên cửa sốt, nhảy thẳng xuống đó.
Hành động của cô ta đúng là vượt qua dự đoán của mọi người, đây là tâng 5 đấy!
"Mau đuổi theo cô taI" Cố Bắc Từ không ngờ Đỗ Thư Tĩnh lại tàn nhẫn với chính bản thân mình như vậy. Cô lập tức chạy tới bên cửa sổ, phát hiện Đỗ Thư Tĩnh rơi ở chỗ bụi cây, bởi vì cô ra mặc bộ đồ có cánh nên trước khi đáp xuống mặt đất, cô ta đã lơ lửng trên không trung một lúc. Vê cơ bản là không bị thương, thậm chí cô ra còn đánh nhau với nhân viên bảo an ở dưới tầng 1 một lúc.
Những người này muốn bắt sống cô ta, kết quả là Đỗ Thư Tĩnh lại chạy thoát vê phía đường lớn.
"Cô ta muốn bỏ chạy!"
Cố Bắc Từ quyết định dứt khoát, nhảy từ cửa sổ ra, men theo đường ống thoát nước bên ngoài, một mình đuổi theo hướng Đỗ Thư Tĩnh bỏ chạy.
"A Từ, nguy hiểm lắm! Cô đừng hấp tấp"
Bên tai cô là giọng cảnh báo của chị Hồng, nhưng mà Cố Bắc Từ dường như hoàn toàn không nghe thấy gì, Đỗ Thư Tĩnh cướp được một chiếc xe, chạy như điên vê hướng nam, mà Cố Bắc Từ cũng lập tức lấy một chiếc xe đuổi theo sau cô ta.
"A Từ, đây rất có thể là một cái bẫy của Đỗ Thư Tĩnh, cô ngàn vạn lần không được trúng kế của cô ta! Cô bình tĩnh lại đi!
Lời nói của chị Hồng không ngừng vang lên bên tai của Cố Bắc Từ, nhưng cô đều coi như gió thoảng qua tai, Cố Bắc Từ chỉ biết rằng, lần này, cô tuyệt đối không bỏ qua cho Đỗ Thư Tĩnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận