Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 390:

Chương 390:Chương 390:
Chương 390:
Cố Bắc Từ vội vàng lấy di động ra, tìm tòi đánh vào ba chữ Lang Gia truyện ) , màn hình rất nhanh liền xoay vòng mấy cái, vậy mà lại chẳng có kết quà gì cả.
'Làm sao vậy?”
Đường Dục trông thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Bắc Từ, quan tâm hỏi.
"Không có gì, tóm lại mấy kịch bản này không được đâu. Anh giúp tôi lưu ý lại một chút, nếu như có tin tức gì về
é Lang Gia truyện ) , hoặc là kịch bản có cốt truyện tương tự như vậy thì liên hệ với tôi.'
Cố Bắc Từ nghiêm túc từ chối nói.
"Vậy được rồi, cô thật sự muốn từ bỏ
( Thanh Vân Ký ồ sao? Cô có biết rằng nửa giới giải trí đều đi thử vai vì bộ phim này không?”
Đường Dục có chút tiếc nuối gật gật đầu, cuối cùng vẫn có chút không cam lòng mà hỏi lại lần nữa.
"m, mặc dù bộ phim này có vẻ được đầu tư rất nhiều, tất cả đều dùng để mời minh tinh. Theo tôi được biết, chỉ riêng tiên đóng phim của Khương Viện đã vượt qua 10 triệu tệ, một mình thù lao đóng phim của cô ta đã chiếm lấy 10% đầu tư, điều này nghe đã thấy rất không hợp lý.
Anh Đường, chuyện này không cần nhắc lại nữa."
Trên mặt của Cố Bắc Từ tràn đầy nghiêm túc, Đường Dục cũng không nói thêm cái gì nữa.
"Vậy cứ quyết vậy đi, tôi sẽ thảo luận lại với bạn bè trong vòng, xem xem có kịch bản mà cô muốn hay không."
Đường Dục thuận miệng nói, những lời nói của anh ta lại khiến Cố Bắc Từ nhớ tới điều gì.
"Nếu như có kịch bản tốt, chúng ta tự mình mua cũng không phải không thể, tiên không là vấn đề."
Cố Bắc Từ đứng dậy nói.
"Tuy rằng công ty vẫn chưa có lợi nhuận, nhưng mà tiền riêng của tôi vẫn có không ít.
Cùng lắm thì năm nay cô lại lấy thân phận của Nine nhận thêm một đơn hàng nữa.
"Cô yên tâm, ở trong vòng này nửa năm thôi, giải trí Bác Triệt của chính ta nhất định sẽ có lợi nhuận."
Đường Dục rất có tin tưởng nói.
"Vậy là tốt rồi, tôi đi học trước đây."
Cố Bắc Từ gật gật đầu, đi xuống lầu tìm giáo viên dạy nhảy để tập vũ đạo.
Sau 5 giờ, cô mệt tới kiệt lực tan học, vừa mới tắm rửa xong một cái, liền nhận được điện thoại do anh cả gọi tới.
"Alo, anh cả, sao anh lại gọi điện thoại cho em vào lúc này vậy?” Cố Bắc Từ nhìn thời gian, trong tình huống bình thường thì giờ này anh cả vẫn đi làm ở công ty, làm người cầm quyền của Cố thị, mỗi ngày anh cả đều bận tới mức chân không chạm đất.
"A Từ, hôm nay ba ở công ty ngất xỉu, hiện giờ đang ở nhà..."
"Em lập tức quay lại!"
Không đợi anh cả nói xong, Cố Bắc Từ lập tức thu dọn đồ vật, vô cùng lo lắng để cho A Thiểu lái xe trở vê Cố trạch.
Tiến vào cửa, Cố Bắc Từ đi thẳng đến phòng ngủ của ba Cố, lúc này có rất nhiều người đang đứng trong phòng ngủ.
Cố Bắc Từ nhìn lên trên giường, chỉ thấy lão Cố thích giữ thể diện sắc tái lại nhợt nằm ở trên giường, bác sĩ đang đo huyết áp cho ông, Tô Phù Dung ngồi gần mép giường, anh cả anh hai đứng ở cửa. Cô vừa tiến vào, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cô, lão Cố nhìn về phía cô suy yếu cười cười.
"A Từ sao lại quay về vậy?"
Giọng điệu của ba Cố hiên từ, chậm rãi vươn tay về phía cô.
Giờ khắc này, trong lòng Cố Bắc Từ dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt, tựa như chỉ giây tiếp theo lão Cố sẽ bỏ cô mà đi vậy, cảm giác đau khổ khi mất đi người thân, cô không muốn lại trải qua lân thứ hail
Cô đột nhiên vọt tới trước giường, trong nháy mắt lúc lão Cố buông tay xuống liên nắm lấy tay ông, dán chặt lên khuôn mặt của mình, nước mắt theo bản năng liền tí tách rơi xuống.
"Ba, ba làm sao vậy?”
Vừa mở miệng, Cố Bắc Từ mới phát hiện giọng nói của mình đã mất tiếng nhiều như thế nào, cô có bao nhiêu sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận