Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 975:

Chương 975:Chương 975:
Chương 975:
Phòng ngủ trên tâng ba của nhà họ Hoắc,
Ba Hoắc và mẹ Hoắc đứng trước cửa sổ sát đất ánh mắt phức tạp, nhìn một màn trong hoa viên bên ngoài.
"Tại sao A Triệt đã mất trí nhớ rồi, mà còn như vậy?”
Ba Hoắc thở dài một tiếng, nhìn mẹ Hoắc với ánh mắt tràn đầy yêu thương, nhân cơ hội giãi bày.
"E rằng đây được gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, nhất mạch tương truyền* với anh, chính là cho dù có đánh chết anh, anh vẫn sẽ yêu em."
*—RX†‡B7# (Nhất mạnh tương truyền): cha truyên con nối, truyên từ đời này sang đời khác.
"Anh đấy."
Mẹ Hoắc đảo mắt trắng, đưa tay đẩu Ba Hoắc đang sáp đến muốn hôn mình sang một bên, sau đó thở dài lo lắng.
"Anh nói xem hiện tại chuyện này được gọi là gì? A Triệt và Đỗ Thư Tĩnh sắp đính hôn rôi, nhưng A Từ lại thay đổi trở nên tốt hơn, hai đứa nó sắp có ý nối lại tình xưa rồi!
"Lúc đó, để Tư Triệt và Thư Tĩnh đính hôn vốn dĩ là một kế tạm thời, vả lại đính hôn không phải không thành công sao.
Ba Hoắc bình tĩnh nói.
"Ý của anh là gì? Lẽ nào anh vẫn định huỷ hôn ước sao? Vậy chúng ta làm sao để không có lỗi với Thư Tĩnh đây? Hơn nữa, ai mà biết Cố Bắc Từ lần này có thay đổi hay không, ngộ nhỡ lại là A Triệt nhà chúng ta cạo đầu quang gánh một đầu nóng* thì sao?
*38\I|XÈ#ƒ—>%?# (cạo đầu quang gánh một đầu nóng: một thành ngữ Trung Quốc, dùng để ẩn dụ cho việc một bên thì có lòng, tình nguyện; bên kia thì lại không. )
Em không muốn trơ mắt nhìn con trai của em lại giãm lên vết xe đổ nữa đâu!"
Mẹ Hoắc tâm trạng có chút kích động nói.
"Anh còn chưa nói lời nào, sao em lại tấn công kích anh như súng liên thanh vậy!"
Ba Hoắc uỷ khuất nói.
"Con cháu tự có phúc của con cháu, chuyện của tiểu bối chúng nó, anh không muốn nhúng tay vào. Về phần Thư Tĩnh, nó không hẳn đơn giản giống như chúng ta thấy như vậy đâu..."
Nói đến câu cuối cùng, trong mắt ba Hoáắc loé lên tia ý vị sâu xa.
"Câu này của anh là có ý gì?"
Dù sao thì mẹ Hoắc cũng có IQ cao, nên lập tức nghe ra manh mối trong câu nói này. "Hôm nay A Từ mang văn kiện đến, trong đó có hai văn kiện cấp 1. Khi lên †âng, em cũng nghe thấy tiếng tranh cãi của hai đứa nó rồi đấy."
Ba Hoắc nói đến đó, cũng không tiếp tục nói nữa, mẹ Hoắc lập tức hiểu ngay.
Một văn kiện cấp 1 trước giờ chỉ có tổng giám đốc hoặc đổng sự trưởng mới có thể phê duyệt, cho dù là phó giám đốc cũng chỉ có bổn phận truyền đạt.
Công ty là công ty, nhà là nhà, dù cho Đỗ Thư Tĩnh có trở thành còn dâu của nhà họ Hoắc, thì cô ta cũng phải tuân thủ quy tắc này.
"Anh là nói..."
"Nói tóm lại, Thư Tĩnh gân đây rất kỳ lạ, cứ quan sát trước xem sao, biết đâu là chúng ta lo lắng quá thôi."
"Ai, hy vọng ba chúng nó, đều êm đẹp cả.
Làm một người mẹ, mẹ Hoắc bất đắc dĩ thở dài...
Trong phòng trò trên trên tâng ba, ông nội Hoắc cũng nằm bò ở bên cửa sổ quan sát bên ngoài, nhìn thấy cháu trai mình khoác áo cho A Từ, ông lập tức vui mừng, quay đầu vui vẻ nói với dì Minh.
"Xem ra, sau này ta phải thường xuyên gọi A Từ đến nhà đánh cờ rồi."
Dì Minh thở dài thườn thượt.
"Lão gia tử, người thật sự chê nhà này vẫn còn chưa đủ loạn sao."
Cố Bắc Từ cho đến khi lái xe về nhà, cả người vẫn còn ở trong trạng thái ngơ ngẩn, cô ôm điện thoại đi từ nhà bếp đến phòng tắm, cuối cùng lên giường, vẫn còn nhìn chằm chằm vào giao diện trò chuyện wechat của Đại Ma Vương, ngốc nghếch nhìn.
Mặc dù giao diện trò chuyện trống không, một chữ cũng không có.
Đột nhiên, Đại Ma Vương bất thình lình gửi đến một tin nhắn, Cố Bắc Từ bị dọa sợ đến run tay, điện thoại trực tiếp đập vào mặt cô, đau đến mức khiến cô cắn răng chịu đựng.
Lẽế nào đây gọi là vui quá hoá buồn sao?
Cố Bắc Từ lập tức câm điện thoại lên xem tin nhắn, chỉ thấy trên màn hình là một tấm ảnh chân dung chính diện HD của Đại Ma Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận