Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 947:

Chương 947:Chương 947:
Chương 947:
Nghĩ một chút, cô quay người mở cửa ghế lái phụ ngôi vào.
Vừa lên xe, Cố Bắc Từ liên cảm thấy đằng sau như có một ánh mắt lạnh lẽo đang chiếu thẳng vào mình, cô vô thức quay sang nói với Diệp Khản.
"Diệp Khản, anh có thể tăng nhiệt độ lên chút không, lẽ nào anh không thấy lạnh à?”
"Tôi cảm thấy lạnh, nhưng mà tôi thậm chí còn không bật điều hòa..."
Diệp Khản rụt cố bất lực nói.
Cố Bắc Từ: '...'
Có phải cô đã bỏ quên điều gì không hay cô làm gì sai à, tại sao lại cảm thấy đại ma vương ngồi sau hình như đang tức giận?
Cũng may là đoạn đường đi của họ cũng không có mấy khó khăn gì, xe vừa dừng lại trước cổng nhà họ Lý, Cố Bắc Từ lập tức xuống xe, hít một hơi không khí tự nhiên, cảm nhận nhiệt độ bình thường.
Được sống, thật tốt quá!
"Cố tiểu thư"
Cô còn chưa kịp kéo khóe miệng, bên cạnh truyền tới một tiếng lạnh lùng, sau đó người đàn ông xuất hiện cạnh cô, khẽ khom cánh tay, ý tứ rất rõ ràng.
Cô là bạn gái đi cùng anh, đương nhiên phải khoác tay anh đi vào bữa tiệc.
Cố Bắc Từ nhướn mày một cái, mới nhận ra mình ngu ngốc thế nào, vào ngày họ kết hôn hôm đó, anh bị trói kéo tới đó, cô chạm vào người anh từ trên xuống dưới một lượt, anh đều không phản kháng, làm sao anh có thể chống cự lại việc ngôi chung xe với cô chứ?
Ngu ngốc, muốn theo đuổi anh ấy, vậy mà lại tự đẩy mình ra xal Cố Bắc Từ thâm chửi bản thân trong lòng, sau đó hào phóng thẳng thắn ôm lấy cánh tay anh, trong tiêm thức nghiêng người về phía anh.
Người đàn ông vẫn là gương mặt không có chút nhiệt độ nào, nhưng khi cô đưa tay lên, khuôn mặt anh cũng không để lộ chút vui vẻ nào.
Diệp Khản thấy hai người thân mật như vậy, cáu kỉnh muốn lên tiếng ngăn cản, không ngờ đúng lúc đó Lý Phi Hồng cùng cháu gái cười híp mắt bước ra tiếp đón.
Diệp Khản đành vội vàng đưa món quà đã chuẩn bị từ trước ra, sau đó ngoan ngoãn rút lui.
'Không ngờ hai người lại tới sớm như vậy!
'Chào chú Lý!
Cố Bắc Từ cười ngọt ngào với Lý Phi Hồng, nheo mắt che giấu vẻ gian xảo của mình, cô lịch sự khiến người ta không thể nhận ra hôm đó ở phố cổ Lâm Hà, cô đã khiến đối phương đau như thế nào.
"Tốt tốt tốt, để tôi giới thiệu một chút, đây là cháu gái tôi A Kiều."
Lý Phi Hồng cũng mỉm cười, những người làm việc lớn bao giờ cũng giỏi ngụy trang hơn người khác.
"Xin chào A Kiêu tiểu thư, đây là Hoắc tổng của Hoắc thị chúng tôi..."
Cố Bắc Từ lịch sự chào hỏi, với tư cách là thư ký của đại ma vương. Nhưng cô chưa kịp nói hết, đã bị cô bé lanh lợi này cắt ngang.
"Em biết em biết, anh ấy được mệnh danh là đế vương bí ẩn có tiếng ở Đế Kinh, Hoắc Tư Triệt. Quả nhiên ngoài đời đẹp trai hơn trong ảnh, em là Lý Kiều, nhỏ hơn anh vài tuổi, em có thể gọi anh là Tư Triệt ca ca được không?”
Lý Kiêu chớp chớp đôi mắt to sáng như ngôi sao, nhìn Hoắc Tư Triệt đầy mong đợi. Trước một đôi mắt ngây thơ xinh đẹp như vậy, mấy ai có thể từ chối, ngay cả Cố Bắc Từ nhìn cô bé ấy cũng không thể không đồng ý.
Đột nhiên cô nhớ đến lúc còn ở trong mơ, khi còn trẻ.
"Lý tiểu thư."
Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng, giọng nói của anh vẫn lạnh nhạt cứng rắn như vậy, nghiêm nghị gọi Lý Kiều, dường như anh sẽ từ chối yêu cầu của Lý Kiều.
Cố Bắc Từ tự đáy lòng lắc lắc đầu, quả nhiên anh vẫn không hiểu thế nào thương hoa tiếc ngọc, không đáng yêu chút nào.
Vậy mà, cô đã nhầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận