Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 789:

Chương 789:Chương 789:
Chương 789:
Cô đột nhiên rất muốn dứt khoát hỏi Hoắc Tư Triệt, nhưng Đỗ Thư Tĩnh đang ở bên cạnh, nên cô đành phải cố nhịn xuống.
"Ừm, em biết rồi, em sẽ thương lượng lại với Đường Dục, gân đây em cũng khá mệt, vậy cuối tuân đã hẹn nhau rồi đấy, anh không được lỡ hẹn nha, nếu không em sẽ đi sa mạc luôn!
Nói đến cuối cùng, giọng nói của Cố Bắc Từ nhẹ nhàng đe dọa đại ma vương, sợ rằng anh sẽ nghe ra được kẽ hở.
"Được.
Đại ma vương lập tức trả lời, sau đó Cố Bắc Từ đã cúp máy, cả người phát run, mưa như trút kia bỗng nhiên nhanh chóng nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn lại mưa lất phất.
Tốc độ và quá trình thay đổi của thời tiết này, quả thật là rất giống tâm trạng đại ma vương!
Vì vậy cô thật sự...
"Hiện tại ảnh hưởng của sự nóng lên của toàn cầu, đến thời tiết cũng càng ngày càng kỳ lại"
"Đúng vậy! Hôm nay dự báo thời tiết nói sẽ có mưa lớn bất chợt, tớ còn không tin, không ngờ rằng bỗng nhiên có mưa thật!
Lúc này, bên cạnh cũng có hai người trẻ trú mưa đang tố cáo thời tiết, Cố Bắc Từ mới bỗng hồi thần lại.
Lẽ nào vừa nãy chỉ là sự trùng hợp sao?
Cô liên lấy điện thoại ra, phát hiện dự báo thời tiết tình hình thực tế vào lúc này sẽ có một cơn mưa bất chợt...
Tâm trạng của Cố Bắc Từ giống như tàu lượn siêu tốc, nhấp nhô lên xuống.
Mà trong khách sạn, Hoắc Tư Triệt vừa cúp điện thoại, Đỗ Thư Tĩnh lập tức cười giải thích nói.
"Vừa rồi đi vào cửa thấy Bắc Từ gọi điện thoại cho anh, em sợ sẽ làm lỡ việc mới giúp anh bắt máy, có cân em giải thích với Cố Bắc Từ một chút không?”
"Không cần, giữa chúng tôi, không có người khác.'
Ánh mắt của anh nhìn lên trên hình nên điện thoại, đó là nụ cười của Cố Bắc Từ, mà ánh mắt anh cũng dịu dàng theo.
Đỗ Thư Tĩnh khóe miệng cứng đờ, tám chữ này, thật là chói tai mài
Quả thật là so với bảo cô ta đi giải thích với Cố Bắc Từ còn dễ chịu hơn!
"Vậy được thôi, hy vọng Bắc Từ sẽ không hiểu lâm."
Đỗ Thư Tĩnh giả vờ không để ý định chuyển qua chủ đề khác, mà nam nhân bỗng nhiên nhướng mắt lên, ánh mắt không cảm tình nhìn cô ta.
Giống như ánh mắt sắc nhọn của diều hâu, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân giống như một con mồi không trốn thoát được, toàn thân băng giái
Giây này, Đỗ Thư Tĩnh cũng có chút chột dạ thăm dò.
"Sao... sao vậy?”
"Lần sau gõ cửa."
Bốn từ này nghe ra thì rất bình thường, nhưng lại khiến cho sắc mặt Đỗ Thư Tĩnh lập tức thay đổi.
Bọn họ từ nhỏ đến lớn cùng nhau trưởng thành, lúc trước Đỗ Thư Tĩnh đi vào địa bàn của Hoắc Tư Triệt căn bản không cần phải giống như người ngoài chào hỏi, nhưng hiện tại... anh bỗng nhiên vì Cố Bắc Từ, cách xa cô tai
Xem cô thành một người ngoài!
"Thư Tĩnh, cô đến tuổi kết hôn rồi, như thế này không tốt."
Anh thấy Đỗ Thư Tĩnh đứng ngây người tại chỗ, niệm tình cảm thời thanh mai trúc mã, nên giải thích thêm một câu.
Nhưng anh lại không biết, câu nói này làm đau lòng hơn so với bất kỳ câu nào khác.
Anh từ đó đến nay chưa bao giờ quan tâm đến Đỗ Thư Tĩnh, thậm chí còn cảm thấy cô ta nên tìm một người đàn ông để kết hôn.
Lần này sắc mặt Đỗ Thư Tĩnh có mấy giây cứng đơ, một lúc sau mới nhẹ nhàng trả lời.
"Một người con gái thành công như em còn cần phải bị hôn nhân trói buộc sao? Anh cảm thấy ai có thể khuất phục được em? Anh sao?"
Cô nói đến câu cuối cùng, có ý cười cười, mà Hoắc Tư Triệt cũng chỉ xem là một trò đùa, thậm chí còn không tiếp lời, đi qua cô đến cửa bước ra ngoài.
"Đi thôi, mở cuộc họp."
"Vâng.
Đỗ Thư Tĩnh nhìn theo bóng lưng của người đàn ông, bình thản trả lời, trong ánh mắt đẹp đẽ đó, hiện lên vô số sự chiếm giữ và u ám đến đáng sợ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận