Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 545:

Chương 545:Chương 545:
Chương 545:
Đỗ Thư Tĩnh lập tức nhướng mày, nghiêm khắc mắng Diệp Khản.
"Diệp Khản! Sau này những lời như vậy xin anh ngàn vạn lần đừng nói nữa, lẽ nào đến bây giờ anh vẫn còn nghi ngờ sự lựa chọn của A Triệt? Bắc Từ là em gái nhỏ mà chúng ta đã chứng kiến trưởng thành. Em ấy giờ ưu tú như vậy, anh không thấy được sao?
Tôi giờ là người bảo vệ số một của hai người bọn họ, sau này còn để tôi nghe những lời bậy bạ này nữa, thì đừng trách nắm đấm của tôi không có mắt."
Cô ta nói làm như thật, xong còn giơ nắm đấm về phía Diệp Khản, bất luận dưới góc độ nào, cũng không tìm ra kế hở của cô ta.
Đúng lúc này, cửa mở từ bên trong ra, Hoắc Tư Triệt từ bên trong bước đến. "Hơ... lão đại, anh nói chuyện với nữ vương nhanh vậy à...'
Diệp Khản bỗng chốc chột dạ cười haha.
Ánh mắt lạnh giá của anh liếc qua Diệp Khản, dọa cho anh ta cúi đầu xuống không dám nói gì.
"A Triệt, Diệp Khản chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, anh đừng có phạt anh ta."
Đỗ Thư Tĩnh liền mở lời nói giúp Diệp Khản, ánh nhìn của anh lúc này mới chuyển qua người cô ta, đại khái là những lời nói vừa nãy của cô ta đã làm cho ánh mắt của Hoắc Tư Triệt dịu dàng hơn nhiều.
"Ba tôi nói mấy năm gân đây cô ở ngoài vất vả rồi, cũng nên nghỉ một thời gian dài để nghỉ ngơi."
"Thật sao?"
Đỗ Thư Tĩnh lập tức ngẩng đầu lên kinh ngạc, không ngờ là Hoắc Tư Triệt lại nói câu dài như vậy, "Ừm"
Anh bình thản gật đầu, rồi một mình rời đi.
"Thư Tĩnh, tốt quá rồi, chúng tôi sớm đã mong chờ em quay về, giờ tôi sẽ đặt vé máy bay cho cô ngay!"
Người vui nhất chính là Diệp Khản, đã lập tức lấy điện thoại ra.
"Không vội, đợi tôi xử lý xong việc ở Vụ Đô thì về sau cũng được, mấy người đặt vé về trước đi."
Đỗ Thư Tĩnh thu lại nụ cười, ngữ khí hòa nhã nói.
Trước khi về nước, cô ta còn chuẩn bị cho Cố Bắc Từ một món quà lớn nữa...
Chỉ có điêu đáng tiếc, cô ta không thể tận mắt chứng kiến...
Cùng thời gian này, tại bãi đỗ xe của Youku (là một dịch vụ lưu trữ video có trụ sở ở tại Bắc Kinh, Trung Quốc). "Bắc Từ, vừa nãy có phải cô nói cho sướng miệng thôi không, trong vòng ba ngày, sao có thể thanh minh cho chuyện của Phí Minh được?"
Đường Dục lại nhíu mày nói.
"Anh Đường, tôi nói là giải quyết trong vòng ba ngày thì chắc chắn sẽ giải quyết được, nhưng mà anh có thể nào đừng nhíu mày nữa được không, cứ tiếp tục nhíu mày như vậy, anh thành lão già mất thôi."
Cố Bắc Từ vừa mở cửa xe, vừa trêu chọc với tâm trạng khá tốt, lúc này cô hoàn toàn không có gì giống một người đang áp lực, rõ ràng... tình hình đã rất gấp rút rồi.
"Đúng rồi, một lát nữa anh tìm cho tôi mười vị luật sư có trình độ cao nhất, mấy ngày sau sẽ có một vụ làm ăn lớn cần làm...
Cô đã vào xe, vừa mở laptop vừa ý vị sâu xa nói. "Được.
Cố Bắc Từ và Đường Dục chân trước vừa bước ra khỏi Youku, thì chân sau tin tức đã truyền đến tai của Dương Tu Văn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận