Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 129:

Chương 129:Chương 129:
Chương 129:
"Ừ... Giải thưởng Kim Điệp là giải thưởng mà tất cả các thanh niên mê âm nhạc toàn thế giới muốn có, cô ấy đã làm được."
Cố Bắc Từ vô ý thức trả lời, trong đầu lại hiện lên quá khứ cùng với Tư Thần, đặc biệt là thời điểm họ rời bỏ nhau...
Thật ra trước khi mẹ qua đời, nhân sinh của cô vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, có hai anh trai thương em gái, còn có một người bạn quen từ lúc cùng học nhà trẻ, từ hôi cùng mặc chung một cái quần, toàn tâm toàn ý coi người bạn thân cô đây là em gái mà chăm sóc, người này chính là Tư Thân.
Chỉ là tình bạn khiến ai cũng phải ghen tị này đã bị chính tay cô huỷ hoại...
Từ lúc Hứa Vận Nhi dọn tới nhà họ Cố, cùng cô học tại trường cấp 3 quý tộc S này, mọi thứ vốn tốt đẹp tất cả đều thay đổi.
Kiếp trước, Tư Thần thực ra cũng từng nhắc nhở qua cô, Hứa Vận Nhi và Tưởng Ngọc Đường đều có vấn đề. Nhưng lúc ấy cô đã bị Hứa Vận Nhi cùng Tưởng Ngọc Đường rót canh mê, hiểu lâm Tư Thần là nhằm vào chị họ, không hy vọng cô có được hạnh phúc.
Vì thế, cô đã làm một việc khiến cô phải hối hận tới hai đời, thậm chí đời này trọng sinh, cũng không nhất định có thể cứu lại...
"Này? A Từ, hình như cậu đặc biệt cảm thấy quen thuộc với giải thưởng Kim Điệp này sao?”
Lộ Tiểu Tang chẳng qua chỉ vô thức mở miệng hỏi, nói xong nhìn thấy biểu cảm trên mặt Cố Bắc Từ liên, lập tức cảm thấy hối hận.
Cô ấy liền nhớ tới hiện tại Cố Bắc Từ đang luyện đàn violon, đối phương đương nhiên hiểu biết một chút vê âm nhạc, mình hỏi như vậy còn không phải là đang khinh bỉ cô sao?
Mạch não của Lộ Tiểu vừa chuyển như vậy, sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, vội vàng xin lỗi.
"Thật ra tôi cũng không phải cố ý...'
"Cậu không cần phải xin lỗi, đều là do tôi tự làm bậy. Được rồi, mau trở về đi học sớm đi, học bái"
Trên mặt Cố Bắc Từ hiện lên một vẻ cô đơn, không đợi Lộ Tiểu Tang nói xong, liền chen ngang cô ấy.
" y... Vậy được rồi."
Lộ Tiểu Tang có chút lo lắng nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ , muốn nói gì đó nhưng lại ngậm miệng lại.
Cô đột nhiên nhớ tới có một đoạn thời gian, hình như Cố Bắc Từ và Tư Thần đã xảy ra một trận cãi nhau kịch liệt, thậm chí có thể nói là đánh nhau ẩu đả, cuối cùng hai người hoàn toàn quyết liệt, chuyện này oanh động toàn bộ trường cấp 3 quý tộc S.
Từ nay về sau, ba năm tới các cô chưa bao giờ xuất hiện ở trước mặt đối phương, từ đó tới nay vẫn chưa từng nói với nhau câu nào.
Còn nguyên nhân là vì sao, bởi vì lúc ấy cô vẫn còn đang trầm mê đọc sách, mà mấy người bạn cùng lớp đều kín miệng như bưng, nên bây giờ nó trở thành một bí ẩn.
"Vậy cậu luyện đàn tốt nhé, nhớ ăn cơm trưa đó."
"ừ"
Cố Bắc Từ nhìn Lộ Tiểu Tang rời đi, sau đó thở một hơi dài, lúc này mới lấy hết can đảm đi vào trong khu dạy học âm nhạc.
Phòng dương câm ở lầu một, mà cô muốn luyện đàn ở phòng học nhạc lầu hai, hẳn là sẽ không cùng Tư Thần chạm mặt đi. Cố Bắc Từ nghĩ như vậy trong lòng, lập tức chân liên bước vào trong.
Thời điểm cô đi tới hành lang lâu một, vừa hay đoạn Lương Chúc ) quen thuộc từ phòng đàn dưới lầu một truyền lên, vận mệnh như an bài khiến cô phải dừng chân lại.
Cố Bắc Từ cứ như vậy đứng ở chân cầu thang, lẳng lặng mà nghe xong một hồi lâu, cho tới tận khi kết thúc, cô mới chua xót mà cong khóe miệng.
"Thần Thần, cậu quả nhiên đã tiến bộ thân tốc, mình vẫn còn dừng lại ở ở ba năm trước đây này...
Lúc này, trong phòng đàn lại lân nữa truyền đến một giai điệu dân gian nước ngoài, Cố Bắc Từ cuối cùng cũng bước lên cầu thang, lên tới lâu hai, đi vào phòng học không có người này.
Cô mở cửa sổ ra, hít sâu một hơi, kiểm soát lại tâm trạng, lúc này mới chuyên tâm lấy ra đàn violon, thử kéo một đoạn.
Không biết vì sao, theo bản năng cô liền kéo một đoạn ý Lương Chúc ) .
Dưới lâu, đoạn nhạc vừa mới kết thúc, thiếu nữ đang chuẩn bị thay đổi khúc nhạc mới, mơ hồ nghe thấy giai điệu quen thuộc, động tác vươn tay liên dừng lại ở giữa không trung, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận