Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 424:

Chương 424:Chương 424:
Chương 424:
Trong phút chốc, Cố Bắc Từ liên hiểu ra.
Xem ra Hứa Vận Nhi đã có được số điện thoại của đại ma vương rồi, những tấm ảnh đó cũng đã được gửi đi rồi, nếu không sao đột nhiên anh lại có thể xuất hiện ở ký túc xá của cô được chứ?
Nhiệt độ của cả cái ký túc này đều lạnh lẽo, áp suất không khí thấp nhất có thể, giống như đột nhiên có con rồng ghé thăm cỏ trong túp lều tranh.
"Tiểu Bắc, qua đây."
Âm thanh của anh không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng lại khiến Cố Bắc Từ toàn thân nổi hết da gà lên.
Cô không hề do dự mà tiến tới chỗ anh, trong tâm đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp nhận cơn thịnh nộ của đại ma vương.
Lần này chắc là bị nhốt lại rồi, còn có thể là gì nữa chứ?
"Ốm rồi."
"Hả?"
Cố Bắc Từ không dám tin vào mắt mình mà trợn tròn mắt, nhìn đôi mắt sâu xa của anh.
Lẽế nào không phải là anh nhận được mật báo của Hứa Vận Nhi, phẫn nộ mà nhanh chóng xông qua đây để tính sổ sao? Sao giọng điệu lại ấm áp như vậy? Hay là anh không có nhận được thông tin nào?
"ƠØ, anh không có nhận được tin nhắn kỳ lạ nào sao?”
"Ừm"
Hoắc Tư Triệt không dấu giếm gì lấy điện thoại đưa cho Cố Bắc Từ, trên màn hình đúng lúc là hình ảnh thân mật của cô và Lục Tinh Di.
"Em có thể giải thích..."
"Không cần." Cố Bắc Từ nôn nóng giải thích, nhưng lại bị anh ngắt lời.
“Anh tin em."
Kiếp trước, mỗi lần Hứa Vận Nhi gửi xong tin nhắn, cô giống như lại một lần được trải qua ngày tận thế. Mà lần này, đại ma vương đột nhiên lại nhẹ nhàng bình thản như vậy. Bởi vì kiếp này, anh chọn tin tưởng cô.
Trong lúc này, Cố Bắc Từ chỉ cảm thấy tim mình bị thứ gì đó bóp chặt lấy, cảm giác chua xót xen lẫn ngọt ngào không thể hình dung ra được.
"Chuyện còn lại Chiến Anh sẽ đi điều tra, em không cần lo lắng."
"Anh thật sự không có gì hỏi em sao?"
Cố Bắc Từ lo lắng sẽ có hiểu lâm nhỏ nào đó chưa được giải quyết rõ, không an tâm mà hỏi.
'Không có.' Ánh mắt của anh nhìn ra chậu hoa ngoài cửa sổ, trải qua một ngày, ba bông hoa đều nở rộ, xinh đẹp quyến rũ.
Hoắc Tu Triệt nhướng chân mày nhìn cô: 'Giữa em và anh lẽ nào còn có người khác được sao?"
"Đương nhiên là không rồi."
Cố Bắc Từ trong lòng vui vẻ, liên kích động mà nhào vào lòng ôm đại ma vương, trong tiềm thức anh liên đưa tay ra giữ lấy eo của cô, ôm một cách vững vàng.
"Em chỉ là tiểu yêu tinh nhỏ của một mình anh thôi.
Ngửi thấy mùi hương bạc hà tươi mát trên người anh, giọng của Cố Bắc Từ mềm dẻo mà làm nũng. Cô biết rằng từ nay vê sau, Hứa Vận Nhi sẽ không còn là sự cản trở giữa cô và đại ma vương nữa.
Dưới lầu,
Diệp Khản lo lắng ngẩng đầu nhìn lên lâu trên.
"Chiến Anh, cậu nói xem lần này lão đại sẽ hủy hôn không?"
"Hủy hôn? Tại sao phải hủy hôn?”
Mặt của Chiến Anh vô cùng kinh ngạc mà hỏi lại, mặt Diệp Khản càng thêm kinh ngạc.
"Cố Bắc Từ cắm cho lão đại cái sừng to như vậy, đối phương lại là cháu trai của lão đại, không có một người đàn ông có thể chịu ủy khuất như này!"
"Ai nói với cậu là Cố Bắc Từ cắm sừng lão đại? Cô ấy với Lục thiếu gia một chút quan hệ của không có, là Lục thiếu gia cứ bám đuôi cô ấy, cô ấy sắp phiên chết rôi. Những bức ảnh thân mật đó toàn bộ đều là theo góc chụp đó nên nhìn ra vậy thôi, lúc đó tôi cũng ở đó, còn không thể không biết được sao?"
Giọng điệu của Chiến Anh bình thản mà giải thích một lượt. "Cậu nói cái gì? Ý của cậu là giữa bọn họ vốn dĩ không có phát sinh chuyện gì hả? Vậy tại sao lão đại lại xử phạt cậu, rồi lại vội vội vàng vàng đến Điện ảnh Thượng Hải bắt người?"
Diệp Khản vẫn chưa tin.
"Ai nói là đến Điện ảnh Thượng Hải bắt người, lão đại vốn dĩ là đã định xuống máy bay xong sẽ đi thẳng qua thăm Cố tiểu thư. Còn về tôi bị xử..."
Chiến Anh lộ ra biểu hiện khó nói.
"Là do chúng tôi không bảo vệ tốt Cố tiểu thư, đều đã ra tay rồi nhưng vẫn để cho Hứa Vận Nhi có cơ hội đe dọa Cố tiểu thư. Cái này thì tôi đã nhận sai rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận