Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1104:

Chương 1104:Chương 1104:
Chương 1104:
Cố Bác Từ bất đắc dĩ mỉm cười, đúng lúc điện thoại di động của cô rung một cái, là tin nhắn wechat của đại ma VƯƠơng.
[Đại ma vương: Làm tốt lắm. ]
Cô nhìn chằm chằm vào mấy chữ trên màn hình điện thoại, Cố Bắc Từ có thể tự động hiểu tất cả các ý nghĩa. Anh đang khen cô về tất cả những việc cô làm trong ngày hôm nay.
Cố Bắc Từ vô thức cong cong khóe miệng, nhanh chóng gõ câu trả lời anh.
[ Tiểu Bắc: Em còn muốn cảm ơn người nào đó đã vô tư giúp đỡ em, âm thâm lặng lẽ giúp em lo toan tất cả mọi việc. ]
Cô hiểu rất rõ, nếu như không có đại ma vương, giá cổ phiếu ngày hôm đó không thể nào thấp như vậy được.
Nếu như không phải là đại ma vương, công ty đầu tư ở Đế Kinh, còn có cả những thế hệ thứ hai các gia đình thế gia, sẽ không nể mặt mà bán cho cô với giá như vậy.
Khi mới vào Hoáắc thị, cô phát hiện ra ba tháng trước Hoắc thị đã mở rộng thị trường kinh doanh thêm ba lĩnh vực mới. Những lĩnh vực này cô thấy chúng đều không mang lại lợi nhuận quá lớn, càng giống xóa đói giảm nghèo hơn.
Lúc đó cô còn không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng mà đến ngày hôm nay, cuối cùng thì cô cũng hiểu rồi.
Những đối tượng nghèo khó đó, hiện tại chính là cổ đông nhỏ của Cố thị.
Ngay từ ba tháng trước, anh đã sớm sắp xếp cho cô rồi, bao nhiêu tài lực, vật chất hay tâm sức của anh đều đổ dồn vào đó. Cho đến ngày hôm nay cô thành công như vậy, anh cũng không hề nói với cô một câu.
Kể cả chuyện lúc đầu anh sắp xếp Tư Thần đón cô ngoài bệnh viện, nếu như không phải Tư Thần tự mình nói ra, có lẽ cô vĩnh viễn không bao giờ biết được.
Khi đó, Hoắc Tư Triệt nhãn tâm làm tổn thương chính mình để đẩy cô ra khỏi cuộc sống của anh, nhưng anh lại sợ cô sống không tốt, đã hao tâm tổn sức lên kế hoạch chu toàn cho cuộc sống của cô.
Nghĩ tới đây, hốc mắt Cố Bắc Từ có chút nóng nóng.
“Ting ting!"
Điện thoại cô vang lên thông báo tin nhắn wechat đến, Cố Bắc Từ cúi đầu nhìn xuống.
[Đại ma vương: Sao lại cảm ơn anh?]
Không giải thích được tại sao, nhưng cô thậm chí có thể tưởng tượng ra ngữ khí và ánh mắt của đại ma vương khi nói câu đó, rõ ràng là giọng điệu thờ ơ không để ý, nhưng giọng nói trâm thấp ấy khi lọt vào tai cô, lại có thể giết chết nhịp tim loạn xạ của cô.
Cố Bắc Từ nhớ tới những gì Ngô Thắng đã nói hôm nay, cô liên trả lời không chút do dự.
[Tiểu Bắc: Triệt ca ca, ngày mai chúng ta hẹn hò đi]
Vừa ấn gửi câu trả lời, Cố Bắc Từ "bùm" một cái đỏ mặt tía tai, bị Tử Duy lái xe đằng trước nhìn thấy, tên ngốc đó còn hỏi cô.
"Tam tiểu thư, tai cô sao lại đỏ như vậy? Có phải bị sốt, không thoải mái không?”
Nghe thấy câu hỏi của cậu ta, tai Cố Bắc Từ càng đỏ thêm, cô vô thức che tai mình lại, có chút thẹn quá hóa giận.
"Cậu đừng quan tâm!"
Tập đoàn Hoắc thị, Hoắc Tư Triệt đang họp khẩn cùng các quản lý cao cấp của Hoắc thị, ánh mắt lướt qua dòng tin nhắn, con ngươi vốn dĩ sâu thảm đột nhiên trở nên có chút chấn động, sau đó anh giơ tay ra hiệu dừng cuộc họp.
Tất cả mọi người đều dừng lại, ngẩn người nhìn Hoặc Tư Triệt.
"Nghỉ ngơi 5 phút, mọi người ra ngoài đi, Diệp Khản ở lại."
Tất cả mọi người đều người nhìn ta, ta nhìn người, một người cuồng công việc như Hoắc tổng, tại sao lại đột nhiên yêu cầu tạm dừng.
Giám đốc Triệu của bộ phận tài vụ là người đứng lên đầu tiên, họp cả một ngày, cái lưng già của ông ấy sắp mỏi nhừ ra rồi. Cho dù là ai làm cho Hoắc Tư Triệt quyết định dừng cuộc họp thì ông ấy đều vô cùng cảm kích.
Tất cả mọi người giải tán, Diệp Khản hoài nghi nhìn Hoắc Tư Triệt.
"Lão đại, sao vậy? Có phải có tin tức gì của Thư Tĩnh không?”
Đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông nhìn Diệp Khản một cách đồng tình, từ tốn mở miệng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận