Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 632:

Chương 632:Chương 632:
Chương 632:
"Nghiêm khắc như vậy sao? Hạn chót của thông báo này là khi nào?”
Lão Cố lập tức truy hỏi nói.
"Thứ sáu tuân sau, Tư Thần đã đặt xong vé máy bay rồi."
Lúc nói tới thời gian, Cố Bắc Từ cố ý cất cao giọng lên, Hứa Vận Nhi không phải cô muốn nghe sao? Vậy nghe cho rõ ràng đi.
"Chẳng qua ba à, ba cố ý gọi con trở về, hẳn là không chỉ muốn hỏi con chút việc nhỏ này đi?"
Cố Bắc Từ nhạy bén nhìn người mặt tái nhợt của lão Cố, lúc này lão Cố đột nhiên ho khan mãnh liệt, sợ tới mức Cố Bắc Từ lập tức đứng lên vỗ vỗ lưng cho lão Cố.
Xem ra bệnh của lão Cố so với trước khi đi viện điều dưỡng càng thêm nghiêm trọng hơn... "Thời gian của ba chỉ sợ không nhiều lắm."
Sau khi lãi Cố ổn định lại, suy yếu nói.
"Ba! Ba nói mê sảng cái gì vậy!"
Cố Bắc Từ lập tức lạnh giọng phản bác.
"Con người sẽ có ngày phải chết, các con phải học được tiếp nhận, chẳng qua trước khi ba mất, ba còn có một việc vẫn luôn để ở trong lòng, không cách nào bỏ xuống được."
Thời điểm lão Cố nói những lời này, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Cố Bắc Từ.
"Chỉ có tận mắt trông thấy con và thằng bé Tư Triệt kia kết hôn, tận mắt nhìn thấy đời này con có người chăm sóc, ba mới có thể yên tâm xuống dưới mà gặp mẹ con, trước kia bảo bối trong lòng bà ấy chính là con, nếu như biết rằng con sống không tốt, bà ấy nhất định sẽ trách ba." Nghe thấy ba gian nan nói lời này, đôi mắt của Cố Bắc Từ liên có chút đau xót.
Mặc dù đã rơi vào tình trạng ốm yếu, bệnh tình nguy kịch, trong lòng lão Cố vẫn như cũ lo cho cô.
Kiếp trước, cô luôn cảm thấy lão Cố và mẹ con Tô Phù Dung mới là người một nhà, chưa từng thật sự để ý tới cô.
Hoá ra từ trước là do cô quá ngu ngốc...
"Vốn dĩ sau khi đính hôn, hai nhà đã thương lượng chờ tới khi con học đại học năm hai sẽ tổ chức hôn lễ, khi đó nhà họ Hoắc còn chướng mắt con. Chẳng qua hiện tại không giống nhau, trong khoảng thời gian này con vẫn luôn rất nỗ lực, cũng lấy được thành tựu không nhỏ, ba nghe nói lão Hoắc và Ngải Giai đã tán thành con.
Hôn lễ này có thể được đẩy sớm lên không?” Nghe thấy những lời này, cảm xúc của Cố Bắc Từ vẫn còn chưa quá mãnh liệt, Hứa Vận Nhi ngoài cửa lập tức mở to hai mắt ra nhìn, trong lòng nhảy dựng.
Cái lão già bất tử Cố Thanh Nguyên này, sắp chết rồi mà vẫn còn nhớ thương Cố Bắc Từ, còn muốn để cho Cố Bắc Từ kết hôn sớm một chút với Hoắc Tư Triệt
Nếu như hai người bọn họ kết hôn, vậy cô ta phải làm sao bây giờ?
Hứa Vận Nhi lập tức tức tới điên lên, trong mắt là sự oán độc hận không thể hóa thành một con dao hung hăng đâm chết Cố Thanh Nguyên!
"Cũng không phải là không được, gần đây thân phận hào môn của con cũng đã lộ ra ngoài rồi, kể cả tin kết hôn có bị tung ra ngoài đi nữa cũng không có ảnh hưởng quá lớn."
Cố Bắc Từ lại một lần quét mắt ra cửa, hơi hơi cong môi, cố ý cất cao giọng nói.
"Con đồng ý?"
Lão Cố ngoài ý muốn mà cất cao giọng lên.
"Vậy con nói đi, định khi nào thì kết hôn vậy, tốt nhất càng sớm càng tốt."
"Dù sao cũng phải để con trở về thương lượng với anh Triệt một chút đã, ít nhất cũng phải chờ con tham dự xong cuộc thi Vieira đi?”
Cố Bắc Từ nghiêm trang nói.
"Con không phải nói với ba cho có lệ chứ? Cho ba một phạm vi cụ thể xem!"
Lão Cố dùng vẻ mặt không mắc lừa ép hỏi cô.
Cố Bắc Từ đành phải nói.
"Vậy được rồi, chờ lát nữa con gọi điện thoại với Đại Ma Vương, bảo anh ấy chuẩn bị cho hôn lễ ngay từ lúc này luôn, đợi tới khi con kết thúc cuộc thi Vieira trở vê, liền lập tức kết hôn, như vậy ba đã vừa lòng chưa?”
"Coi như tạm được!"
Lão Cố cười không khép miệng được, ngoài cửa, Hứa Vận Nhi cũng đã tức tới mức sắc mặt trông dữ tợn!
"Vận Nhi, con đứng ở cửa làm gì đấy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận