Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 181:

Chương 181:Chương 181:
Chương 181:
Cố Bắc Từ nghe vậy liền ngẩn cả người, hoá ra năm đó, là Đại ma vương gánh tội thay cô... Khó trách cô phạm vào chuyện này nhưng lại chẳng có chút ấn tượng nào cả, là bởi vì cô căn bản không phải chịu trừng phạt.
Cô nhớ mang máng năm ấy, hình như cô mới có bảy tuổi, thế nên từ bảy tuổi, Đại ma vương cũng đã bắt đầu che chở cô...
Trong lòng Cố Bắc Từ ngũ vị tạp trần, kiếp trước xem nhẹ rất nhiều chỉ tiết nhỏ, kiếp đời này cứ xuất hiện trên mặt cô từng chút từng chút một.
"Vậy ông ơi con chơi cờ với ông nhé, ông không tức giận nữa được không?”
"Vẫn còn giận đấy!"
"Vậy ông nói cho cháu một chút chuyện về Đại ma... Triệt ca ca khi còn nhỏ đi!" "Được được được, nhanh chóng chơi cờ đi!"
Hai ông cháu chơi cờ tới nỗi quên hết tất cả mọi thứ, thậm chí tới bữa trưa cũng không xuống ăn. Trong lúc đó bởi vì Đại ma vương và ba Hoắc cũng đang mở họp, giữa trưa Cố Bắc Từ và ông cụ Hoắc chỉ ăn mì sợi đơn giản chút.
Qua bốn giờ, ông cụ Hoắc thật sự thấy mệt, Cố Bắc Từ mới từ trong phòng ngủ rời đi.
"Lầu 3 là phòng của Tư Triệt, nếu như con thấy mậệt, vậy thì lên nghỉ ngơi đi."
Mẹ Hoắc dịu dàng đưa cho cô chìa khóa, sau đó xuống lầu.
Cố Bắc Từ xoay chìa khoá trong tay, đi lầu 3, cô cẩn thận đẩy cửa ra, hô vài tiếng, mới phát hiện trong phòng không có người.
Nhìn xung quanh, bên trong ngoại trừ ba màu đen trắng xám ra thì gân như chẳng có màu nào khác, toàn bộ căn phòng đều đơn giản và lạnh lẽo.
"Đúng là chỗ ở cũ hồi nhỏ của Đại ma vương mà...'
Cố Bắc Từ nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, vừa nãy nghe ông cụ Hoắc nói không ít về thời niên thiếu của Đại ma vương.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, không hổ danh là lịch sử trưởng thành tiêu chuẩn của thiếu niên thiên tài mà.
Nhưng mà, cô mới biết được, hoá ra khi còn nhỏ cô thường xuyên tới nhà họ Hoắc chơi, cũng bởi vì nghịch ngợm gây chuyện, cô thường xuyên gặp rắc rối ở nhà họ Hoắc.
Chẳng qua cô không nhớ rõ, hiện giờ nghĩ lại, đều là bởi vì có Hoắc Tư Triệt che chở cho thế nên cô mới không có cái gọi là bóng ma thời thơ ấu, đương nhiên chuyện gì cũng sẽ không nhớ rõ.
Cố Bắc Từ đi vào bên trong, ánh mắt từ chiếc giường lớn được sắp xếp chỉnh tê hướng lên kệ sách bằng gỗ hồ đào phía đối diện.
Cô vươn ngón tay ra lướt qua từng tập kinh, sử, tử, tập, bỗng nhiên ngừng lại trên một cái album lớn.
"Bộ dáng của Đại ma vương khi còn nhỏ là thế nào?"
Cố Bắc Từ thuận tay rút cuốn album kia ra, ngón trỏ gõ nhẹ lên quyển album.
Trải qua sự do dự không đến một giây đồng hồ, cô quyết đoán mở album ra.
"Vẫn là nên xem đi, nhỡ đâu có thể tìm thấy mấy tấm hình cởi truông hở mông, về sau chẳng phải là có thể uy hiếp anh ấy thì sao?"
Cố Bắc Từ ngồi xuống ở mép giường, khóe miệng cong lên thành một nụ cười giải hoạt, hai mắt tỏa ánh mở album ra.
Không nghĩ tới ngay trang đầu tiên là tấm ảnh phóng to lúc Hoắc Tư Triệt mặc đồng phục, anh đang câm một quả bóng rổ trong tay, hơi hơi ngửa đầu, đôi mắt sâu thẳm hiện lên vẻ kiệt ngạo khó thuần đang nhìn chăm chú về phía trước, như muốn hút tất cả những gì trong phạm vi tâm mắt vào một hố đen.
Đẹp trai tới nghiêng trời lệch đất, cao cao tại thượng, khiến người ta điên cuồng muốn tới gần, rồi lại bởi vì sự xa cách mà cảm thấy tự ti.
Chỉ nhìn vào ảnh chụp, Cố Bắc Từ liền cảm nhận được cảm giác áp bách.
"Chậc chậc chậc, lúc này mới có mấy tuổi, khí tràng đã lớn như vậy rồi sao?"
Cố Bắc Từ mếu máo, nhanh chóng lật qua.
Hoắc Tư Triệt có vẻ không thích chụp ảnh, đại bộ phận ảnh chụp đều là do người khác chụp lén, hoặc là nhanh chóng mà chụp được, nhưng dù vậy, mỗi góc độ vẫn như cũ đều đẹp trai bức chết người, quả nhiên là đẹp trai, 360 độ không góc chết.
Đột nhiên, Cố Bắc Từ cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu của mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận