Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 215:

Chương 215:Chương 215:
Chương 215:
Lúc nói ra những lời cuối cùng, vẻ mặt anh cả đặc biệt nghiêm túc.
Trái tim Cố Bắc Từ run lên, khóe mắt hơi cay cay, kiếp trước hay kiếp này, anh cả đều nói những lời giống hệt như thế.
Có lẽ có thể tiết lộ trước một chút manh mối cho anh cả nhận ra, với chỉ số thông minh của anh cả, chắc chắn sẽ từ từ suy ra được.
Giờ phút này, cô đã đưa ra quyết định.
"Em không cố ý giấu anh, chẳng qua em sợ nếu nói ra, anh sẽ mắng em, đại khái mọi người đều sẽ không tin chuyện này.'
"Ai dám mắng em? Để anh cả cho hắn một bài học! Em cứ việc mạnh dạn nói.
Cố Khiêm cười dịu dàng, nhưng giọng điệu lại rất nghiêm túc. "Em thấy..."
Cố Bắc Từ siết chặt tay thành nắm đấm, lấy hết can đảm một hơi nói hết.
"Em thấy dì và chị họ không thật lòng đối xử tốt với chúng ta như người một nhà, chắc chắn họ có âm mưu gì đó, vừa rồi dì nhất định muốn anh ra ngoài, em thấy cực kỳ không bình thường. Cho nên em mới cố tình làm hỏng lộ trình của anh! Không ngờ rằng thực sự có chuyện xảy ral"
Cô có thể nửa thật nửa giả nói ra, giữ lại chút ít đường sống cho mình.
Một phút, hai phút, ba phút... Không khí lặng im trong chốc lát, lòng Cố Bắc Từ hơi chùng xuống.
Nguy rồi, xem ra anh cả cũng không tin, giá như ba năm qua mẹ con Tô Phù Dung không chỉ làm những việc ấy với một mình cô, e rằng cả nhà họ Cố đều rất tin tưởng mẹ con nhà họ, đúng không? "A Từ, em cảm thấy trong mắt anh cả, mẹ con nhà họ Tô chỉ là người ngoài, có thể quan trọng hơn em sao?"
Ngay khi Cố Bắc Từ đã gần tuyệt vọng, giọng nói của anh cả đột nhiên vang lên, Cố Bắc Từ bất ngờ ngẩng đầu lên đối mặt anh cả.
Mà trong mắt anh cả, tất cả đều là sự tin tưởng dành cho cô.
"Em là em ruột của anh, còn người nhà Tô Phù Dung chỉ là họ xa của mẹ, hai người bọn họ đột nhiên cầm di chúc của mẹ đến nhà chúng ta, ngay từ đầu đã rất đáng ngờ."
"Hả? Thực ra anh cả đã nghi ngờ bọn họ từ lâu rôi sao?"
Cố Bắc Từ mở to mắt.
"Ừ, ngay từ ngày đầu tiên họ bước vào nhà chúng ta.'
Cố Khiêm nhàn nhạt trả lời.
"Vậy tại sao anh không ngăn cản?” Cố Bắc Từ đột nhiên cảm thấy vô cùng kỳ lạ, cô đã nói trước rồi, dựa vào chỉ số thông minh của anh cả, làm sao có thể trúng kế của mẹ con Tô Phù Dung như vậy.
"Bởi vì A Từ có vẻ rất thích mẹ con bọn họ, hồi đó em hay phiên muộn, chỉ cần A Từ có thể vui vẻ, anh cả có thể dễ dàng bao dung cho sự tồn tại của bọn họ.'
Anh cả dịu dàng nói, còn đưa tay lên nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô.
Ai nghĩ Cố Khiêm quyết đoán lạnh lùng trên thương trường, lại có thể vì em gái mình, bỏ qua mọi nguyên tắc đến mức như vậy.
Sống mũi Cố Bắc Từ hơi cay, kiếp trước cô ngu ngốc thế nào, ỷ vào tình yêu thương chiêu chuộng vô bờ bến của người thân, sống đến mức làm cửa tan nhà nát.
"Anh cả, trước đây em không tốt, sau này nhất định em sẽ sống thật tốt, sẽ không để anh thất vọng!"
Cố Bắc Từ run run vươn tay ôm anh cả, từ nhỏ đến lớn, anh cả đều dịu dàng như vậy, cưng chiều cô, cô nói gì thì nghe nấy.
Bị em gái đột ngột ôm lấy, cả người Cố Khiêm cứng đờ, sau đó mới vui mừng mỉm cười, nhẹ nhàng võ lưng A Từ.
"Em chỉ cần lớn lên khỏe mạnh vui vẻ là được."
"Ừm"
Cố Bắc Từ đáp lại bằng giọng mũi.
Không, kiếp trước anh chăm sóc em chu đáo như vậy, kiếp này đến lượt em bảo vệ cho anhI
Hai anh em bước ra khỏi bệnh viện, để tránh bị nhòm ngó, Cố Bắc Từ vẫn quyết định quay vê Phượng Hoàng.
"Anh cả, tạm thời vẫn không nên động tới mẹ con nhà dÌ...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận