Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1115:

Chương 1115:Chương 1115:
Chương 1115:
Tử Duy phấn khởi lại không thể không đè thấp giọng xuống.
Tim Cố Bắc Từ bỗng nhảy tới tận cổ, cô phản ứng bản năng nắm chặt tay của Tử Duy, giọng nói đều mang theo sự run rẩy.
"Anh nói chi tiết một chút, tìm thấy anh hai rôi sao?"
Dì Dương ở một bên nhìn thấy tình huống, lập tức thúc giục mọi người lên xe, chuyển rời sự chú ý của mọi người, Tử Duy liên nhỏ giọng nói.
"Không phải, nhưng cũng là một tin vô cùng tốt. Cuối cùng chúng tôi cũng tra được người năm đó bị nhị thiếu gia làm bị thương kỳ thật vẫn luôn còn sống, chẳng qua là sửa tên đổi họ, bây giờ người đang ở nước ngoài, cho nên đến tận bây giờ vẫn luôn không tra xét được. Gần đây hắn ta thua sạch sẽ ở sòng bạc, sử dụng thẻ tín dụng ban đầu của hắn ta, chúng tôi mới điều tra được ghi chép của hắn ta."
"Đây thực sự là quá tốt rồi! Chỉ cần tìm được hắn ta về thì có thể chứng minh tội giết người của anh hai không thành lập! Anh hai là trong sạch! Bây giờ hắn ta đang ở đâu?"
Trái tim Cố Bắc Từ không khống chế được mà kích động, quá tốt rồi, anh cả ra tù rồi, anh hai cũng sắp trở về rồi!
"Tam tiểu thư, việc này cứ giao cho tôi xử lý đi, buổi tối hôm nay tôi liền lên đường đến nước Mễ, miễn cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn!"
Tử Duy thái độ nghiêm túc mở miệng nói.
"Không, tôi đi cùng với anh, tôi lo lắng..."
Cố Bắc Từ cau mày nói, vào giờ phút mấu chốt này, cái manh mối này quá quý giá rồi, ngộ nhỡ lại xảy ra sai sót, cô nhất định sẽ hối hận cả đời.
"A Từ, em để Tử Duy đi một mình đi."
Lúc này anh cả Cố Khiêm ấn bả vai cô, dịu dàng khuyên nhủ.
“Nhưng mà....
Cố Bắc Từ vẫn muốn biện giải nhưng anh cả lại cắt đứt lời cô.
"Mục tiêu của hai người quá lớn, càng huống hồ em còn là tam tiểu thư của Cố thị. Nếu như em thật sự đi rồi, trái lại là đánh rắn động cỏ. Gần đây Cố thị náo nhiệt như thế, những kẻ thù chờ mong chúng ta ngã xuống không chỉ có một mình nhà họ Tưởng thôi đâu."
Lời của anh cả làm Cố Bắc Từ bỗng chốc bình tĩnh lại, mặc dù lấy lại được Cố thị từ chỗ Tưởng Ngọc Đường nhưng những cục diện rối rắm trước kia Tưởng Ngọc Đường lưu lại không hề ít, cô không thể bị đứt dây xích vào giờ phút quan trọng này. "Tử Duy, vậy thì vất vả cho anh rồi."
Cố Bắc Từ tiếc nuối nhìn Tử Duy, nói.
"Tam tiểu thư nói lời gì thế, đây là chuyện tôi nên làm.”
"Được rôi, ba người cũng đừng đứng ở cửa nữa, mau trở về thôi."
Dì Dương lúc này mỉm cười bước qua, sau đó hạ thấp giọng xuống.
"Quả thực là quá thu hút sự chú ý của người khác rồi."
Lúc này ba người mới nhận ra, lập tức lên xe.
Đội xe dài dăng dặc nhanh chóng rời khỏi nhà giam, không có ai chú ý đến, ở đối diện bên đường, có một chiếc xe Van điệu thấp đã đỗ lại rất lâu, thậm chí còn đến sớm hơn cả Cố Bắc Từ.
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, để lộ ra khuôn mặt tinh xảo của thiếu nữ.
"Tiểu thư A Kiều, tôi thật không hiểu nổi, tốt xấu gì cô cũng là người thừa kế tương lai của Lý thị chúng ta, nếu cô đã tới nghênh đón Cố Khiêm ra tù thì ngài cứ đường đường chính chính mà đến chứ.
Làm gì mà còn phải đặc biệt thuê một chiếc xe Van cũ nát, còn không dám đến gần cứ nhìn ở xa như thế này, trông vừa tủi vừa uất ức!"
Trong xe, trợ lý Minh Minh kiêm luôn chức tài xế không hiểu mà than phiền, nói.
"Cậu thì hiểu cái gì!"
A Kiều nhìn vê phía Minh Minh liếc mắt khinh thường, sau đó trên mặt trên mặt hiện ra một chút buồn phiền.
"Trong mắt của anh ấy, có lẽ tôi còn xa lạ hơn so với cả người lạ. Giả dụ tôi thật sự đi, anh ấy nhất định sẽ lấy một nụ cười giả đối đãi với người ngoài ra để đối diện với tôi.
Còn không bằng như thế này, nhìn anh ấy từ xa, ít nhất còn là anh ấy chân thật. "Vậy cô cứ để không ai biết đến như thế này, cam lòng sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận