Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 910:

Chương 910:Chương 910:
Chương 910:
"Sao rồi? Cậu lại có thể ứng tuyển thành công rồi à?"
Trên xe, Tư Thần kinh ngạc nhìn cô hỏi, Cố Bắc Từ lắc lắc đầu.
"Không có, Đỗ Thư Tĩnh lại đột nhiên xông vào."
Tư Thần sáng tỏ gật đầu nói: "Tớ biết ngay mà cậu muốn vào Hoắc Thị hoàn toàn là chuyện viển vông mà."
"Cũng không có khó như thế, tớ đang đợi bọn họ trân trọng đến để mời tớ."
"Đây sao có thể chứ, cậu suy nghĩ hão huyên rồi.
Phản ứng đầu tiên của Tư Thân chính là không tin, Cố Bắc Từ dựa người vào phía sau, đáy mắt hiện lên tia sáng gian xảo.
"Thân Thần, có muốn cá với tớ không? Nếu như tớ thắng rồi..." “Đừng đừng đừng...
Tư Thần từ chối một cách lý trí, khắp mặt viết chữ "Mày nằm mơ đi".
"Từ nhỏ đến lớn cậu mưu ma quỷ quyệt nhất, ai mà biết được lần này cậu lại giở thủ đoạn nào nữa? Xem dáng vẻ cậu trong lòng đã có dự tính hết rồi, tôi đoán là e rằng có người lại sắp xui xẻo rồi."
"Quả nhiên vẫn là Thần Thân thông minh nhất!"
Cố Bắc Từ nhanh chóng tâng bốc Tư Thần lên mây, lúc này báo thức của điện thoại vang lên, cô liên nói.
"Thời gian sắp không kịp rồi, đi đi đi, chúng đi đi đến chiến trường tiếp theo!"
"Sao thế cậu còn muốn đi đâu nữa?”
Tư Thần nghi ngờ nhíu mày, vốn nghĩ là cô hôm nay chỉ là đến ứng tuyển trợ lý của Hoắc Tư Triệt thôi.
"Không phải là cậu tưởng rằng dựa vào năng lực của tớ chỉ là để làm chức trợ lý nhỏ thôi sao?"
Cố Bắc Từ cong khóe môi lên cười.
"Cậu đừng quên trong tay tớ vẫn còn một giấy chứng nhận quyên sở hữu cổ phiếu đấy!"
Sau nửa tiếng, đã từng là Cố Thị, nhưng bây giờ là khách sạn năm sao đối diện với tập đoàn Tưởng Thị.
Cố Bắc Từ ngồi ở vị trí chính giữa, bình tĩnh nhìn lên đồng hồ trên tường.
"Cậu chắc chắn là cậu chỉ gửi một tin nhắn thì những người từng là cổ đông cấp cao của Cố Thị sẽ đến gặp cậu sao?"
Tư Thần sao vẫn cảm thấy chuyện này không đáng tin cho lắm, từ lúc cô ấy từ bỏ tình yêu chuyên tâm xây dựng sự nghiệp, mới phát hiện người làm ăn đa số không có giới hạn.
"Không mong chờ toàn bộ bọn họ đều sẽ đến, chỉ là đúng lúc thông qua cơ hội này, tớ cũng có thể làm rõ đứng về phía Tưởng Ngọc Đường rốt cuộc có bao nhiêu người.
"Tớ không tiện gặp bọn họ, nên đi qua phòng kế bên đợi cậu, nếu như có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho tớ nhé."
Tư Thần vừa nghiêm túc căn dặn vừa đứng lên.
"Yên tâm đi, cậu đã đặt camera ở các phòng rôi còn sợ cái gì nữa."
Năm phút sau cửa lớn của căn phòng bị người khác đẩy vào, một người phụ nữ trung niên hiên hậu bước vào, có điều trên mặt từng trải mang theo vẻ mệt mỏi.
"Dì Trương! Quả nhiên dì là người đầu tiên đến!"
Cố Bắc Từ lập tức đứng lên chào đón, người mà được cô gọi là dì Trương đó lập tức phân trần nói rôi ôm lấy cô.
"Dì biết ngay là Bắc Từ của chúng ta tuyệt đối không phải là đứa trẻ hư hỏng mà, nhất định có thể lấy lại được tâm huyết của ba mẹ con và chúng tai"
Dì Trương này là bạn học của ba cô, cũng là cổ đông cao cấp duy nhất trong Cố Thị đối xử với cô cưng chiều như ba mẹ như thế. Từ sau khi Tưởng Ngọc Đường chiếm đoạt được Cố Thị, dì Trương dẫn theo vài người cổ đông khác vẫn luôn cố gắng chống lại anh ta, nhưng vì đại đa số cổ đông đều bị Tưởng Ngọc Đường hứa hẹn nhiều lợi ích, nên đến cuối cùng chưa thể thành công.
Ngược lại bà ấy vẫn bị Tưởng Ngọc Đường điều đến bộ phận ít được chú ý nhất, năm nay thậm chí trực tiếp xóa bỏ luôn đường tiêu thụ sản phẩm kia, vì dì Trương là thành viên của hội đồng quản trị, vì vậy Tưởng Ngọc Đường mới không thể không để bà ấy ở lại cái vị trí nhàn rỗi này.
Lúc Cố Bắc Từ gửi tin nhắn đi, người đầu tiên nghĩ đến là dì Trương. "Con yên tâm, dì nhất định sẽ giúp đỡ conl
Bạn cần đăng nhập để bình luận