Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 474:

Chương 474:Chương 474:
Chương 474:
"Có thể đừng..."
Cố Bắc Từ vừa định giãi bày, suy nghĩ kỹ một chút thì lại không thể bán đứng Chiến Anh, không thể làm gì khác ngoài cố gắng kìm chế.
Những chuyện Hoắc Tư Triệt đã quyết định, nếu như có thể dễ dàng bị thay đổi, thì anh hẳn sẽ không phải là Hoắc Tư Triệt.
Cố Bắc Từ mím môi, biết rằng nói thêm gì nữa cũng sẽ đều là vô ích, mặc dù không biết lý do tại sao Hoắc Tư Triệt nhất định phải đi, nhưng tất cả những gì cô có thể làm chỉ là dặn dò.
"Qua bên kia mỗi ngày cố gắng báo bình an cho em có được không?”
"Được.
"Thuốc tốt lân trước em chuẩn bị cho anh đã mang theo chưa?” "Mang.
"Anh đến châu Phi có lạ nước lạ cái không, có mang theo đồ ăn của Trung Quốc không?"
"Chiến Anh đều sẽ thu xếp tốt."
"Vậy...
Cố Bắc Từ từ sâu trong lòng dâng lên một trận bất an, cô không ngừng hỏi han những điều rất nhỏ nhặt, giờ phút này cô chỉ là một cô vợ bé nhỏ lo lắng cho chuyến đi xa của chồng.
Hoắc Tư Triệt kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của cô, ánh mắt từ trước đến giờ nhàn nhạt lạnh lùng giờ đây vô cùng ấm áp dịu dàng.
Nếu như nơi anh đến là một chốn bông lai tiên cảnh, nhất định anh sẽ đưa cô đi cùng.
Lúc này, một giọng nữ máy móc vang lên từ đài phát thanh thông báo: Hành khách đi Kandala Châu Phi, mời lên máy bay đúng giờ quy định!" Cố Bắc Từ lập tức nhíu mày, theo bản năng siết chặt mép áo Đại Ma Vương.
Người đàn ông kìm chế cảm xúc, chậm rãi buông cô ra, ánh mắt rơi xuống hình ảnh cô đang nắm chặt bàn tay mình.
"Tiểu Bắc..."
"Ba tháng vẫn quá lâu, anh có thể quay về sớm hơn một chút không?"
Cố Bắc Tư cúi thấp đầu, không muốn Hoáắc Tư Triệt nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của mình. Rõ ràng chỉ một tháng trước, cô đối với Hoắc Tư Triệt một chút cảm giác cũng không có, tại sao bây giờ anh phải rời đi, trong lòng cô thoáng cái đã trống rỗng, cực kỳ khó chịu?
"Anh... có thể."
Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ mở, đối mặt với cô, không thể nói ra lời từ chối.
Chiến Anh đứng bên cạnh thở dài, anh ta thật sự không hiểu nổi, kinh doanh trang sức ở Châu Phi chỉ đơn giản là một hạng mục nhỏ dệt hoa lên gấm thôi. Mặc dù những dự án hàng chục tỷ trong nước đều được ông chủ xử lý gọn gàng ngăn nắp, cứ cho là ông chủ cũng không còn hoạt động kinh doanh được như bình thường, nhưng mà tại sao lại phải chạy đến Châu Phi ba tháng?
Thật không biết ông chủ rốt cuộc là nghĩ thế nào.
Cố Bắc Từ vẫn mè nheo lại một hồi, cho đến khi sân bay phát ra thông báo thúc giục lên máy bay lần thứ ba, cô không thể không để anh đi.
Qua bức tường kính lớn ở sân bay, Cố Bắc Từ đưa mắt nhìn theo chiếc máy bay đang từ từ cất cánh.
Không biết tại sao, lần này tiễn Đại Ma Vương rời đi, cảm giác đều không giống với mấy lần trước.
Cố Bắc Từ vô thức ôm ngực mình, luôn cảm thấy mình có thể sẽ phải đánh mất đi thứ gì.
Lúc này hình ảnh trên TV trong phòng chờ VIP đột nhiên thay đổi, nữ phát thanh viên trên màn hình dùng giọng nói sắc bén truyền cảm đưa ra một đoạn tin tức.
"Mấy ngày gần đây, một mỏ đá quý lớn đã được phát hiện ở Kandara, châu Phi, theo tìm hiểu thì mỏ đá quý này nằm cách không xa mỏ đá quý từng sản sinh ra Ngôi sao châu Phi, các chuyên gia ước tính, mỏ đá quý này rất có thể đã sinh ra những viên đá còn quý hiếm hơn cả Ngôi sao Châu Phi..."
Cố Bắc Từ vô tình lướt qua phía TV, vừa lúc trên màn hình TV đang phát sóng video về Ngôi sao châu Phi.
Trong nháy mắt ấy, một đoạn hồi ức nào đó nhanh chóng đâm xuyên qua tâm trí Cố Bắc Từ, hệt như một mũi kim châm, đau đớn đến mức làm cô mất thăng bằng ngã khuyu xuống đất. Trong trí nhớ, giữa mùa hè nắng gắt, một cậu bé đang cùng một đứa trẻ nhỏ đáng yêu chơi búp bê, trên TV vừa vặn chiếu đến phóng sự vê Ngôi sao châu Phi, thu hút sự chú ý của cô bé.
"Triệt ca ca, Tiểu Bắc muốn..."
Đứa trẻ nhỏ nhoài người vê phía TV, chớp chớp mắt nhìn thứ lấp lánh trong màn hình, líu lo nói chuyện với cậu bé.
"Sau này anh sẽ cho Tiểu Bắc một cái còn lớn hơn, được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận