Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 569:

Chương 569:Chương 569:
Chương 569:
Mẹ Hoắc vừa nhanh chóng mở bình giữ nhiệt ra vừa diss.
"Haiz, con với Tư Triệt sao lại xui xẻo như thế chứ, từ bé đã không thể tránh được hố sâu rồi có phải không?"
"Từ bé?"
Cố Bắc Từ nhạy bén nắm được từ khóa quan trọng trong lời nói của mẹ Hoắc, lẽ nào đây không phải lần đầu tiên cô bị rơi xuống hố sâu sao?
Giữa lúc này đột nhiên cô nhớ tới thời điểm trước khi hôn mê, trong đầu hiện ra một cảnh tượng.
"Đúng vậy đó! Khi ấy con với Tư Triệt cùng bị bắt cóc, chúng ta tìm tới tìm lui, sống chết đều không thể tìm thấy, sau cùng nếu không phải con khóc to thì chúng ta cũng không biết. Bọn khốn nạn đáng chết đó vậy mà lại vứt hai đứa vào trong hố sâu!" Mẹ Hoắc vừa nghĩ tới chuyện lúc trước liên càng nói càng tức giận.
Con ngươi của Cố Bắc Từ bỗng phóng to, đây vốn dĩ nên là chuyện được khắc sâu trong ký ức, tại sao cô lại chẳng có một chút ấn tượng nào?
"Đây là chuyện lúc nào thế ạ? Sao con lại chẳng hề có chút ấn tượng gì vậy?”
"Lúc đó con mới có năm tuổi, không nhớ cũng là chuyện bình thường, nhưng mà đứa bé Tu Triệt kia thì lại nhớ như in...
Lúc này ba Hoắc tiếp lời cảm khái nói.
"Từ nhỏ thằng bé đã mắc chứng sợ không gian kín, cũng may mà lúc đó người ở cùng với nó là con..."
"Con...
Khắp đầu Cố Bắc Từ đều là tiếng vo ve, nhất thời lượng tin tức có hơi lớn. Thời điểm lúc năm tuổi cô từng bị bắt cóc cùng với đại ma vương? Còn vị vứt vào trong hố sâu?
Chuyện này cô chẳng có chút ấn tượng gì nhưng đại ma vương lại vẫn luôn ghi nhớ?
"Thằng bé A Triệt này từ bé đã không thân với ai, nhưng từ đó về sau lại riêng chỉ đối với con là vô cùng khác biệt. Bây giờ nhớ lại, nói không chừng từ lúc đó nó đã vừa ý con rồi."
Mẹ Hoắc vẫn còn chưa phát hiện ra biểu cảm của Cố Bắc Từ không đúng, vừa không để ý trêu đùa vừa đưa canh chuyển cho cô.
"Buổi sáng Tư Triệt đặc biệt bảo dì Minh nấu canh, dặn dò mẹ nhất định phải nhìn con uống."
"Vâng ạ.'
Đáy lòng Cố Bắc Từ hiện chút ý ngọt, tạm thời đè xuống nghi vấn trong lòng, bưng bát lên.
Lúc này, ba Hoắc cũng kéo một cái ghế ra ngồi ở một bên, biểu cảm có chút lo lắng nói.
"Xem ra ở trong giới giải trí đích thực rất nguy hiểm, A Từ, sau khi quay xong bộ phim này, hay là con cân nhắc tới Hoắc thị đi? Con là vợ của A Triệt, tương lai nhất định sẽ phải giúp đỡ nó.
Đúng lúc đứa nhỏ Thư Tĩnh kia sắp quay về rồi, đến lúc đó để nó mang con đi làm quen với nghiệp vụ của công ty...
Cố Bắc Từ vừa uống một ngụm canh, nghe thấy lời này của bố Hoắc, khoé môi lập tức trùng xuống, lại là Đỗ Thư Tĩnh, một bát canh đang ngon lành tức khắc không còn thơm nữa.
Xem ra tin đồn rất đúng, trong lòng của ba Hoắc, ông vẫn luôn cảm thấy Đỗ Thư Tĩnh mới là người phù hợp làm vợ của Hoắc Tư Triệt nhất.
Chỉ là dưới áp lực bức bách của đại ma vương cùng hiện thực nên ông mới đem phần suy nghĩ này chôn ở trong lòng.
E rằng cả tập đoàn Hoác thị và gia tộc Hoắc gia, phần lớn người đều có suy nghĩ giống như ba Hoắc nhỉ...
Mẹ Hoắc nhanh chóng liếc nhìn khuôn mặt của Cố Bắc Từ, lập tức dùng khuỷu tay đụng mạnh vào ông chồng của mình, không vui nói.
"Sao nào, Hoắc thị của chúng ta nghèo tới mức không tuyển được nhân viên rồi à? Lại phải để cho thiếu phu nhân ra mặt? Người trẻ tuổi có sự nghiệp của người trẻ tuổi, ông đừng sắp xếp vớ vẩn!"
"Đúng đúng đúng, là lỗi của tôi."
Phản ứng đầu tiên của ba Hoắc chính là nhận sai, nhưng mà trong lòng ông lại không cảm thấy mình sai.
"Tôi chỉ đưa ra một cái kiến nghị thôi, lại nói tới Hoắc thị nguy hiểm thấp hơn so với làm minh tinh đi, bà quên năm đó Vân Triều... a!"
Lời của ông còn chưa nói hết, mẹ Hoắc lập tức nhanh tay nhanh mắt lấy quả chuối lấp kín miệng ông lại.
"A Từ, con đừng nghe ông ấy nói vớ vẩn, chúng ta ăn cơm!"
"Vâng ạ.
Cố Bắc Từ nhạt giọng đáp lại, trong lòng hiện lên nghi hoặc, năm đó mẹ làm sao rồi? Lời mà ba Hoắc chưa nói hết... rốt cục là có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận