Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 953:

Chương 953:Chương 953:
Chương 953:
"Chị vừa mới trêu em thôi, có phải bị dọa sợ rồi không? Chị nhất định sẽ tặng đàn cho em, suy cho cùng thì nó ở bên cạnh chị cũng lãng phí, giao cho em nói mới có thể có được sự hồi sinh."
Cố Bắc Từ chân thành nói, khi cô nhìn thấy A Kiêu kéo đàn violin, dường như cô nhìn thấy chính mình khi còn trẻ.
A Kiều vẫn còn ngẩn người nhìn Cố Bắc Từ, cho đến khi Cố Bắc Từ chào cô rồi rời đi, cô cũng vẫn chưa hoàn hồn lại.
Mãi cho đến khi chiếc taxi biến mất ở chỗ rẽ, A Kiều mời chợt hoàn hồn lại, nghĩ đến những cảnh vừa rồi, đặc biệt là cảnh tượng cô bị Cố Bắc Từ ép vào vách tường, khoảnh khắc đó còn "cọ xát" một chút, cô cảm thấy mặt nóng ran. "A Kiều, cháu còn đứng bên ngoài làm cái gì vậy?”
Lý Phi Hồng lo lắng A Kiều đã nửa ngày rồi còn chưa trở lại liền ra ngoài, nghi ngờ nhìn chằm chằm A Kiều hỏi.
"Chú hai, Cố Bắc Từ thật sự quá xấu xa quá khí thế."
A Kiều nhìn chú hai nhà mình, kéo dài giọng nói nghẹn ngào.
"Có chuyện gì vậy? Có phải con bé bắt nạt cháu không?”
Lý Phi Hồng nghe thấy cháu gái bảo bối của mình nói ra những lời này, sắc mặt liên thay đổi, hỏi theo tiêm thức.
Từ bắt nạt mà ông ấy nói chỉ đơn giản là sự bắt nạt giữa các cô gái, nhưng từ bắt nạt này lọt vào trong của A Kiểu, liền trở thành một mùi vị khác, lại khiến cho cô ấy nghĩ đến cảnh tượng bị ép vào tường vừa rồi.
Cả người A Kiều lập tức cáu kỉnh như bị cháy lông. "Ai bị bắt nạt chứ, cháu là quán quân tán đá hồi tiểu học đấy, cháu còn có thể bị chị ấy bắt nạt sao? Hừi”
Nói xong cô thở phì phì quay lưng bỏ chạy, đề lại một mình Lý Phi Hồng ngẩn ngơ ở trong sân.
"Lại còn không bị bắt nạt, vậy cháu còn tức giận như cháy lông như thế làm gì?
Trên xe Rolls Royce,
Đỗ Thư Tĩnh và Hoắc Tư Triệt cùng ngồi ở ghế sau xe, nhưng từ sau khi lên xe, Hoắc Tư Triệt chỉ chăm chú làm việc trên laptop, một câu cũng không nói với cô †a.
Trong xe vô cùng yên tính, thậm chí còn có thể nói rằng bây không khí có chút ngượng ngùng.
Đỗ Thư Tĩnh nghĩ đến việc bản thân đã đặc biệt tìm một nhà tạo mẫu làm stylist cho nghệ sĩ tuyến một, đặc biệt tạo hình, uốn kiểu gợn sóng lớn, còn đổi thành một bộ quần áo sáng mắt, nhưng Hoắc Tư Triệt lại không hề có chút phản ứng nào.
Cuối cùng, cô ta nhân lúc Hoắc Tư Triệt vừa trả lời xong một email, lúc rảnh rỗi uống nước, cô ta nhịn không được, mở miệng.
'A Triệt, anh không phát hiện ra hôm nay em khác chỗ nào sao?”
Người đàn ông mới đặt cốc nước xuống, dù bận nhưng vẫn quan sát Đỗ Thư Tĩnh từ trên xuống dưới, sau đó khế cau mày.
"Thư Tĩnh, mấy năm nay, cô càng ngày càng không giống bản thân cô nữa rồi."
"Không giống bản thân em?”
Một tia kinh ngạc thoáng hiện trên khuôn mặt Đỗ Thư Tĩnh, kể từ khi đi làm đến giờ, cô ta ở trong công việc bộn về, nhưng vẫn tranh thủ chút thời gian để tham gia khóa học phối hợp trang phục thời trang, trang phục ra ngoài của cô ta hiện tại gân như đã trở thành đối tượng của hầu hết các nữ doanh nhân tỉnh anh đua nhau bắt chước.
Thậm chí trong các bộ phim điện ảnh và truyền hình, có rất nhiều trang phục của các sếp nữ, đều bắt chước theo cô ta.
Cô ta nỗ lực như vậy, nhưng đổi lại một câu của Hoắc Tư Triệt, không giống bản thân cô?
"Khi đi học rất được."
Tầm mắt của người đàn ông lại nhìn về màn hình máy tính, còn tuỳ ý bổ sung thêm một câu, Đỗ Thư Tĩnh đột nhiên cảm thấy một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đầu cô, thẩm thấu sự lạnh lẽo vào tim.
Khi đi học, cô ta hoàn toàn ăn mặc như một tomboy, bởi vì lúc đó mọi người đều biết Hoắc Tư Triệt có chứng ghét con gái, không có người phụ nữ nào có thể đến gần anh, chỉ có con trai mới có cơ hội chơi cùng với anh.
Cô ta vốn nghĩ rằng thời gian lâu như vậy rồi, anh sẽ dân dân chấp nhận sự tồn tại của một người phụ nữ như bản thân, anh có thể thay đổi.
Nhưng hoá ra, đã mười năm ñôồi, nhưng ở trong mắt anh, chưa bao giờ anh xem cô ta là một người phụ nữ!
Không, có một người phụ nữ có thể đến gần anh, cô ấy chính là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận